XIN CHÀO VÀ CẢM ƠN CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI BLOGSPOT.COM CỦA LUU VAN CHUONG

Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2019

"Củ cải nấu lên vẫn là củ cải, củ cải nướng thịt thì đã khác".


Mới đây, cư dân mạng Việt thi nhau chuyền tay bài viết được cho là giành điểm tuyệt đối trong kỳ thi tuyển sinh Đại học Trung Quốc một trong những kỳ thi khắc nghiệt và có tính cạnh tranh cao nhất.

Đề Văn này đến từ Đại học tỉnh Giang Tô (Trung Quốc). Đây được xem là tỉnh luôn có cho mình một phong cách ra đề riêng biệt với độ khó luôn xếp hạng cao nhất cả nước trong nhiều năm.

Đề Văn được chia sẻ với nội dung: 'Dựa theo tài liệu bên dưới, chọn góc độ, tự nghĩ đề bài, viết bài văn trên 800 chữ, không hạn chế thể văn (trừ thơ).

“Mỗi vật đều có 1 tính, nước thì nhạt, muối thì mặn. Nước thêm nước vẫn là nước, muối thêm muối vẫn là muối. Chua ngọt cay nhạt mặn, năm vị điều hoà, cùng tồn tại hoà trộn tạo ra trăm ngàn vị khác. Vật đã thế, sự việc cũng thế, con người càng thế.”

Không ít người sau khi đọc đề Giang Tô năm nay đã khen đề văn rất có phong cách văn nghệ và triết lý. Tuy nhiên các thí sinh dự thi thì chỉ có biết khóc ngắn than dài.


Vậy mà trong số hàng trăm ngàn thí sinh tham gia vẫn có 1 bài văn xuất sắc đạt điểm tuyệt đối đã đặt tựa đề: 'Củ cải nấu lên vẫn là củ cải, củ cải nướng thịt thì đã khác'.
Sau đây là bài viết:
Tom là một cậu bé chăn cừu, cậu có một đàn cừu thuần màu trắng như một đám mây cực lớn. Chính vì thế Tom cực kì ghét con cừu đen duy nhất trong đàn, cậu luôn hăm he làm thịt nó.

Vào một ngày mùa đông nọ, trời đổ tuyết lớn, đàn cừu màu trắng lẫn trong nền tuyết làm Tom không cách nào tìm được. Cuối cùng nhờ con cừu đen duy nhất đó mà Tom tìm về được đàn cừu của mình.

Từ đây Tom hiểu được một đạo lý, thuần tuý cố nhiên rất đẹp, thế nhưng cộng sinh hài hoà lại càng tốt hơn.

Trên thực tế, mỗi vật đều có tính chất khác nhau, có vẻ đẹp khác nhau. Hổ dễ nổi nóng, khỉ hấp tấp, cừu hiền lành, động vật đã vậy, thực vật lại càng thú vị hơn, trên đời này không bao giờ có hai chiếc lá giống hệt nhau, cả những thứ cùng loại cũng không phải nhất thành bất biến huống chi là những vật khác nhau hoàn toàn.

Vật đã thế, con người càng thế...

Tả Truyền từng viết, tư tưởng con người không ai giống ai, mỗi người một vẻ. Mà tư tưởng thế nào hoàn toàn phụ thuộc vào tính cách của người đó. Nếu muốn tôn trọng cái gọi là tư tưởng đó thì cần học cách khoan dung, đừng bao giờ vọng tưởng thống nhất tư tưởng, nó là điều phi lý.

Nhưng vấn đề là đã không cách nào thống nhất tư tưởng, vậy phải chung sống thế nào?

Có hai cách, một là tập hợp những người cùng chung chí hướng, những người cùng chung sở thích tập hợp với nhau, hình thành nên một quần thể có quan niệm chung.

Nhưng tiếc là chuyện này rất hiếm có, như củ cải nấu lên vẫn là củ cải, củ cải nướng thịt thì đã khác, làm sao có tư tưởng nào giống tư tưởng nào hoàn toàn.

Sự tham gia của nhiều tư tưởng giống mà khác nhau này còn phá vỡ sự cân bằng sản sinh ra biến hoá. Cát rơi vào miệng trai, thành trân châu quý giá, bụi trong hơi nước hoà thành mưa. Chính vì thế có một câu nói rất đúng rằng: “Người với người khác nhau, chưa chắc là chuyện xấu, chim diều không cần phải biến thành quạ mới có thể chung sống hoà bình.”

Nói cách khác là mỗi người một vẻ, tức là hoà hợp.

Từ bản thể triết học mà nói, hoà hợp là quy luật vận hành của vạn vật. Lão Tử nói: “Vạn vật đều có âm có dương, cân bằng âm dương chính là hoà hợp.”

Từ góc độ triết học mà nói, hoà hợp là cảnh giới cuối cùng mà con người theo đuổi. Lễ ký viết: “Những kẻ biết hoà hợp mới là kẻ làm chủ và đạt được cái đạo của thiên hạ”. Hoà hợp tạo ra sự xây dựng, sản sinh, thuận tiện, thành công và thịnh vượng.

Từ góc độ phương pháp luận triết học thì hoà hợp là quy tắc làm người cơ bản. Luận ngữ viết: “Quân tử hoà hợp nhưng cũng khác nhau.” Chỉ khi thuận theo quy tắc hoà hợp để diễn sinh phát triển thì mới có thể tồn tại lâu dài.

Từ góc độ sinh học thì cộng sinh là một trong những mối quan hệ quan trọng nhất trong hệ sinh thái. Hai loại sinh vật cùng giúp nhau tồn tại, thiếu một bên, bên còn lại cũng khó sống nổi. Như tảo và nấm cộng sinh, cá sấu cộng sinh với chim bắt sâu, bò tót cộng sinh với chim ăn ruồi bọ.

Hoà hợp mà khác biệt, cái quan trọng nhất là phải chấp nhận và dung nhập vạn vật, thứ hai là biết chọn lựa và sử dụng những thứ phù hợp với đặc tính tự thân để hoàn thiện chính mình. Cuối cùng là đặt mình trong nhiều hoàn cảnh, tập cho bản thân tính phóng khoáng lạc quan.

Dù là một chỉnh thể bền chắc như thép cũng phải có một thứ khác biệt để điều hoà. Không ít những công ty quốc tế luôn giữ vài người có ý kiến trái ngược nhau trong hội đồng quản trị, những người này sẽ luôn soi mói làm khó dễ các quyết định được hội đồng đưa ra, thế nhưng chỉ có vậy mới có thể thúc đẩy hội đồng đưa ra những quyết sách chính xác và đúng đắn nhất.

Từ Tiểu Bình từng nói: “Với những người gây dựng sự nghiệp từ hai bàn tay trắng, trong nhóm có 3-4 người trung thành và 1 người luôn làm trái lại, chính là tổ hợp tuyệt vời nhất.”

Đạo lý này rất đơn giản, kẻ làm trái lại ấy đóng vai người điều hoà, anh ta phản bác, đánh thức, thúc tiến người lãnh đạo, như chim gõ kiến trên cây, vừa là bác sĩ vừa là kẻ gây tai hoạ. Nhưng nó sẽ luôn luôn tồn tại song hành với bạn.

Vậy vấn đề mới lại sinh ra, dung hợp có làm mất đi bản chất của mình không? Hoà hợp, chỉ là điều hoà, không phải hoà tan rồi làm mất bản thân. Bạn có thể đứng ở Trung Quốc nhìn ra thế giới, cũng có thể đứng ngoài thế giới nhìn vào Trung Quốc, nhưng đầu tiên bạn phải là người Trung Quốc là dân tộc Trung Hoa, sau mới là thế giới.

Muối bỏ vào nước sinh thành nước muối. Nước muối bỏ thêm vịt cũng chỉ là nước muối vịt. Mặc cho bạn dung hoà vào quần thể thế nào, bạn cũng phải biết mình luôn là muối, mỗi thứ mỗi vẻ, trăm vẻ dung hoà!
Sưu tầm: Bài viết của một thanh niên 17-18 tuổi …người Trung Quốc


Phụ lục thơ Thủy Hử


VỊNH THỦY HỬ
Lịch sử còn lưu buổi Tống triều
Nhân dân nổi dậy chống quan liêu
Từng tay hảo hán từng thân phận
Mỗi bậc anh hùng mỗi tuyệt chiêu
Hiệp khách cao nhân tương hợp sức
Giang hồ loạn đảng kết đồng liêu
Một trăm linh tám vì tinh tú
Lấp lánh Lương Sơn Bạc sớm chiều.


TỤ NGHĨA ĐƯỜNG
Xã tắc tràn lan khói bất lương
Hôn quân sai khiến bọn quan trường
Anh tài tủi nhục vòng đầy ải
Chí sỹ ê chề nỗi nhiễu nhương
Hội tụ anh hùng trong bốn cõi
Liên minh hảo hán khắp muôn phương
Một trăm linh tám trang nhân kiệt

Nhất trí đồng tâm tụ nghĩa đường;

BA MƯƠI SÁU THIÊN TINH

01-HÔ BẢO NGHĨA TỐNG GIANG
Lòng thành giữ trọn đạo cương thường
Cát bụi giang hồ chẳng vấn vương
Rộng lượng dân tình nên mạt vận
Bao dung bằng hữu phải cùng đường
Quan gia trả hận đày lao ngục
Hảo hán đền ơn cướp pháp trường
Dấn bước phong trần lên thống lĩnh
Anh hùng quy tụ khắp muôn phương.

02-NGỌC KỲ LÂN LƯ TUẤN NGHĨA
Đường đường bậc đệ nhất anh hùng
Giữ đạo quần thần dạ tận trung
Lừng lẫy lài danh trong bốn cõi
Vẻ vang phú quý khắp trăm vùng
Gia nhân phản phúc nên đành khử
Ái thiếp lăng loàn quyết chẳng dung
Lánh tội triều đình lên Bến Nước
Ra tay bắt sống Sử Văn Cung.

03-TRÍ ĐA TINH NGÔ DỤNG
Túc trí đa mưu lại rất gàn
Bình sinh dạy học sống an nhàn
Lương Sơn vắt óc phò Triều Cái
Bến Nước ra tay giúp Tống Giang
Sắp kế quan quân đành khuất phục
Bày mưu tướng sỹ chịu chiêu hàng
Quân sư danh tiếng trùm thiên hạ
Gia Cát thần hầu dễ sánh ngang.

04-NHẬP VÂN LONG CÔNG TÔN THẮNG
Dụng phép như thần biến tắc thông
Danh xưng thường gọi Nhập Vân Long
Hô phong hoán vũ nghiêng trời đất
Đảo thế xoay thời chuyển núi sông
Nợ nghĩa giang hồ nên tận lực
Mang ơn bằng hữu mới dày công
Tu hành chưa vẹn quay về ẩn
Cát bụi trần gian chỉ nặng lòng.

05-ĐẠI ĐAO QUAN THẮNG
Nối dòng binh nghiệp nắm đao thương
Hậu duệ Quan Công quả khác thường
Chiến mã xông pha nơi trận mạc
Đại đao ngang dọc chốn sa trường
Mang danh phản tặc thành phi nghĩa
Giữ tiếng trung thần hóa bất lương
Rũ bỏ lợi danh lên Bến Nước
Tâm hồn u ẩn nhớ quê hương.

06-BÁO TỬ ĐẦU LÂM XUNG
Trọn đạo quần thần một chữ trung
Giang sơn nhiễu loạn hại anh hùng
Ỷ quyền nghịch tử đòi vô lối
Cậy thế tiểu nhân bức đến cùng
Bằng hữu cầu danh nên tráo trở
Sai nha hám lợi mới hành hung
Cùng đường lánh nạn Lương Sơn Bạc
Gió bão giang hồ sắp chuyển rung.

07-TÍCH LỊCH HỎA TẦN MINH
Thế sự xoay vần lắm bão giông
Nam nhi phỉ chí nợ tang bồng
Phò vua giúp nước luôn ra sức
Bắt giặc trừ gian vẫn gắng công
Dũng tướng lâm nguy hờn số phận
Anh hùng mắc nạn hận non sông
Thân bằng quyến thuộc cùng oan mạng
Tiến thoái không xong khổ chất chồng.

08-SONG CHIÊN HÔ DIÊN CHƯỚC
Một cặp roi đồng đủ thị uy
Oai phong cưỡi Thích Mã Ô Truy
Vang danh mãnh tướng tay chinh phạt
Khét tiêng kiêu hùng bậc chỉ huy
Mắc bẫy Câu liêm nên thúc thủ
Sa vòng hiểm địa phải hồi quy
Giang hồ bắt sống đòi thu phục
Quyết giữ uy danh chẳng lụy quỳ.

09-TIỂU LÝ QUẢNG HOA VINH
Mang danh Tiểu Lý Quảng Hoa Vinh
Thế sự bon chen chịu lép mình
Hận kẻ vong tình liều chống đối
Trọng người nghĩa khí kết liên minh
Đôi phần lợi lộc thêm lầy óc
Một mảnh công danh chỉ nặng mình
Đốt trại ruổi rong lên Bến Nước
Tinh thần như lại được hồi sinh.

10-TIỂU TOÀN PHONG SÀI TIẾN
Hậu duệ truyền nhân bậc trọng thần
Noi gương chí sỹ Mạnh Thường Quân
Giang hồ hiệp khách cùng giao hảo
Tội phạm tù nhân cũng kết thân
Giúp kẻ cùng đường nơi lánh nạn
Lo người lỡ bước chốn dừng chân
Anh hùng nghĩa khí coi làm trọng
Quân tử đâu phân biệt phú bần.

11-PHÁC THIÊN BẰNG LÝ ỨNG
Uy danh oai trấn Độc Long Cang
Vị thế tam gia đứng sánh ngang
Hảo hán không may nhờ giúp sức
Anh hùng hữu sự quyết xung gan
Lương Sơn bão táp xô tràn tới
Bến Nước cuồng phong thổi bạt sang
Quân tử xoay chiều theo thế cuộc
Giang hồ tụ nghĩa chí thênh thang.

12-MỸ NHIỆM CÔNG CHU ĐỒNG
Danh tiếng đô đầu Mỹ Nhiệm Công
Anh hùng mắc nạn khiến xao lòng
Điều quân trấn phủ vòng đường vắng
Cứu cánh giang hồ thoát tội gông
Chẳng thể vô tâm cùng bằng hữu
Thôi đành bất nghĩa với non sông
Theo về Bến Nước Lương Sơn Bạc
Khí khái nên hay lắm bất đồng.

13-HOA HÒA THƯỢNG LỖ TRÍ THÂM
Vô tình mắc nạn trốn lên chùa
Tính khí ngông nghênh lại thích đùa
Khoác áo cô dâu còn bỡn cợt
Vào vai sư phụ cố ăn thua
Thương đời chán phật vung tay đấm
Cứu bạn trừ gian xách gậy khua
Sức vóc rung cây cây bật gốc
Một đòn thuyền trượng chống quan vua.

14-HÀNH GIẢ VÕ TÒNG
Vì nghĩa ra tay quyết báo thù
Một mình dàn xếp việc trơn tru
Vung đao sát tẩu trừ dâm phụ
Phóng hỏa thiêu nhà diệt thất phu
Hảo hán cùng đường thành đạo tặc
Ah hùng tận số hóa chân tu
Phong trần nghĩa khí đời phiêu bạt
Cát bụi giang hồ cuốn viễn du.

15-SONG THƯƠNG TƯỚNG ĐỔNG BÌNH
Lẫm liệt oai phong tướng Đổng Bình
Giang sơn nhiễu loạn phải dùng binh
Ra quân mấy lượt không xong việc
Xuất trận bao phen phải nhọc mình
Những tưởng giang hồ đành khuất phục
Đâu ngờ tướng sỹ phải trường chinh
Theo cùng chiến hưu Lương Son Bạc
Dấn bước đưa chân bỏ triều đình.

16-MỘT VŨ TIỄN TRƯƠNG THANH
Hiên ngang mãnh hổ địch quần hùng
Thảo khấu phen này quyết chẳng dung
Thoái ngựa vờ lui gươm mới tuốt
Đà đao giả chạy đá liền vung
Anh hùng xốc tới mình tê bại
Hảo hán xông vào óc vỡ tung
Chinh chiến bao năm từng bất bại
Giang hồ bày kế nhập theo cùng.

17-THANH DIỆN THÚ DƯƠNG CHÍ
Triều đình đặc xá khắp xa gần
Mắc nạn trở về lốt tội nhân
Phẫn chí bảo đao gây án mạng
Oan tình trọng tội khoác chung thân
Mến tài quan phủ bàn giao việc
Trọng nghĩa anh hùng áp tải ngân
Phúc bất trùng lai nên mạt vận
Họa vô đơn chí mới phong trần.

18-KIM SANG THỦ TỪ NINH
Xưa nay cuộc sống vẫn êm đềm
Nhà cửa lâu ngày vẫn ấm êm
Báu vật gia truyền khung áo giáp
Tài năng bản sắc dụng Câu liêm
Nghe lời dối gạt còn tin chắc
Trúng kế gian lừa mắc lỡm thêm
Bến Nước lâm nguy mong giúp đỡ
Ai hay hảo hán biết bao niềm.

19-CẤP TIÊN PHONG SÁCH SIÊU
Lẫy lừng danh tiếng Cấp Tiên Phong
Khí khái không ưa chuyện phật lòng
Ghét kẻ tranh quyền liều cố sức
Căm người đoạt lợi quyết dày công
Ra tay hảo hán trong trời đất
Tỏ mặt anh hùng với núi sông
Mờ mịt đấu trường tung cát bụi
Kỳ phùng địch thủ sánh tương đồng .

20-XÍCH PHÁT QUỶ LƯU ĐƯỜNG
Vạ vật canh khuya chốn miếu đường
Hành tung bí hiểm thật khôn lường
Khi say rõ dáng quân vô lại
Lúc tỉnh ra chiều kẻ bất lương
Gá nghĩa không nề bao cực nhọc
Đền ân chẳng ngại mấy phong sương
Thân nhân đóng giả nên huynh đệ
Hảo hán Lương Sơn kết một phường .

21-THIẾT NGƯU LÝ QUỲ
Bình sinh hảo hán chốn giang hồ
Song phủ ngang hông sống khỏi lo
Chém ẩu phang bừa không vị nể
Ăn ngay nói thẳng chẳng thăm dò
Xăm mình vượt núi tìm quê quán
Cõng mẹ băng rừng kiếm tự do
Báo hiếu không xong thành bất hiếu
Giết liền bốn hổ mới kêu to .

22-THẦN HÀNH THÁI BẢO ĐỚI TUNG
Bao năm học đạo thuật thiên hành
Vạn dặm đường xa cũng hóa gần
Vượt núi băng rừng qua vực thẳm
Đi mây về gió lướt trời xanh
Ngày đêm công vụ mong lo kịp
Sớm tối quân thư gắng gửi nhanh
Giữa chốn giang hồ đầy nghĩa khí
Anh hùng hành tẩu cũng vang danh .

23-CỬU VĂN LONG SỬ TIẾN
Khí khái anh hùng xuất thiếu niên
Nhờ Vương sư phụ học côn quyền
Khi vui luyện tập chơi đao kiếm
Lúc hứng an nhàn thú thảo viên
Lỡ vướng tiểu nhân nên mắc họa
Trót thân thảo khấu mới mang phiền
Đốt nhà chém tướng vây trang viện
Mỗi bước giang hồ mỗi ngả nghiêng .

24-MỘC GIÀ LAN MỤC HOẰNG
Khét tiếng trong nhà cặp lưỡng tinh
Quanh vùng chủ khách vạch phân minh
Gom riêng một cõi tự xưng bá
Bức cả thập phương phải nép mình
Rẽ lối giang hồ nhiều kẻ ghét
Tìm đường chính nghĩa mấy ai khinh
Theo chân hảo hán Lương Sơn Bạc
Bến Nước anh hùng kết đệ huynh .

25-SÁP SÍ HỔ LÔI HOÀNH
Cũng bậc anh hùng biết nghĩa nhơn
Niềm riêng ai thấu đặng nguồn cơn
Gông phường vô lại hòng ban thưởng
Thả bọn lưu manh cố nhận ơn
Thảo khấu đưa đường lên Bến Nước
Giang hồ dẫn lối tới Lương Sơn
Thức thời mới hiểu lòng quân tử
Hảo hán đâu màng chuyện thiệt hơn .

26-HỖN GIANG LONG LÝ TUẤN
Phóng khoáng vô tư sống hết lòng
Hỗn danh quen gọi Hỗn Giang Long
Tung hoành sóng nước rung bờ cõi
Khuấy đảo giang hồ chuyển núi sông
Thẳng thắn ngăn tay quân đánh lén
Ngang nhiên ngáng cẳng bọn chơi ngông
Tầm Dương khắp bến đều kiêng nể
Ngược bước Lương Sơn cá hóa rồng.

27-LẬP ĐỊA THÁI TUẾ NGUYỄN TIỂU NHỊ
Anh em ruột thịt ở trong nhà
Tiểu Nhị ông đây đứng đại ca
Chín chắn khôn ngoan lòng phóng khoáng
Thông minh điềm đạm tính ôn hòa
Anh hùng bản sắc nên chân khí
Hảo hán cầm tinh tỏ thực là
Góp sức chung tay nơi Thủy Bạc
Giang hồ cuồn cuộn dậy phong ba.

28-THUYỀN ĐẦU HỎA TRƯƠNG HOÀNH
Quanh năm sinh sống ở trên thuyền
Gặp kẻ sang giàu dễ để yên
Dụ khách sang sông hòng cướp bạc
Lừa người xuất bến đặng moi tiền
Anh hùng có lúc ưa nhàn hạ
Hảo hán đôi khi thích tự nhiên
Thỏa chí vẫy vùng trên sóng nước
Tung hoành mặc sức chẳng ưu phiền.

29-ĐOẢN MỆNH NHỊ LANG NGUYỄN TIỂU NGŨ
Quen trời sông nước rộng bao la
Khí khái vô tư chốn hải hà
Đánh bạc quen tay bao kẻ sánh
Chơi bời bạt mạng mấy ai qua
Ham vui món bở liều không bỏ
Hám lợi phần ngon quyết chẳng tha
Quan phủ đem quân vây bắt bớ
Giang hồ rời bến sống bôn ba .

30-LÃNG LÝ BẠCH ĐIỀU TRƯƠNG THUẬN
Mưu sinh bến bãi chốn an cư
Tạm sống qua ngày cũng chẳng dư
Đứng trụ trên bờ là đại hán
Quăng mình dưới nước hóa kình ngư
Tung hoành trời đất rung nghiêng ngửa
Khuấy đảo giang hồ giật lắc lư
Dốc sức liều mình nơi trận mạc
Nguy nan tử chiến quyết không từ.

31-HOẠT DIÊM LA NGUYỄN TIỂU THẤT
Danh xưng thường gọi Hoạt Diêm La
Liều lĩnh ngông nghênh đứng nhất nhà
Cướp của quan gia vơ sạch lấy
Nắm tai chủ tướng cắt xong tha
Anh hùng mắc lỡm căm tràn họng
Hảo hán bị lừa hận nổi da
Non nước riêng trời vui thú dạo
Giang hồ vang giọng hát ngân nga.

32-BỆNH QUAN SÁCH DƯƠNG HÙNG
Tiết cấp đương thời cũng mệnh quan
Thi hành án tử chốn dương gian
Hòa duyên gái góa nên phu phụ
Kết nghĩa người dưng nhận họ hàng
Hữu sự không nghe lời chính trực
Vô tình bỏ mặc lẽ khôn ngoan
Tai nghe mắt tháy loài dâm dật
Vạch tội kề đao giết chẳng màng.

33-BẢN MỆNH THAM QUAN THẠCH TÚ
Buôn ngựa loanh quanh mắc nợ nần
Thay nghề gánh củi tự nuôi thân
Nghe lời sinh sự không đành bụng
Thấy lẽ bất công quyết vạch trần
Hảo hán tình thâm nào phụ nghĩa
Giang hồ khí khái chẳng vong ân
Ra tay giết bỏ loài dâm tặc
Rửa tiếng oan tình dạ tiểu nhân.

34-LƯỠNG ĐẦU XA GIẢI TRÂN
35-LONG VĨ HẠT GIẢI BẢO
Anh em săn bắn vốn nghề chuyên
Thề chẳng thành thân sống ở riêng
Kẻ lạ tranh công đày ngục tối
Người thân giải nạn thoát gông xiềng
Đường lên Bến Nước giông ào ạt
Lối tới Lương Sơn bão ngả nghiêng
Đến Chúc gia trang cùng góp mặt
Ra tay triệt hạ bọn quan quyền.

*SỬ VĂN CUNG
Võ nghệ tinh thông thập bát ban
Kiêu căng tự phụ rất ngang tàng
Dùng tên tẩm độc truy Triều Cái
Lập kế trận đồ diệt Tống Giang
Hảo hán Lương Sơn thề đoạt mạng
Anh hùng Thủy Bạc quyết moi gan
Tăng gia đệ tử cùng sư phụ
Thoáng chốc cơ ngơi bỗng lụi tàn.

36-LÃNG TỬ YẾN THANH
Lãng tử giang hồ thủ tuyệt chiêu
Ra tay nhất tiễn hạ song điêu
Vì mình mấy lượt cam đành chịu
Với chủ bao phen cũng dám liều
Sóng gió bùng lên nơi địa phủ
Phong ba ập tới chốn thiên triều
Tận tâm tận lực trong nguy khó
Khắp cánh giang hồ quý mến yêu.

BẢY MƯƠI HAI ĐỊA SÁT

Truyện thơ Thủy Hử

LỖ TRÍ THÂM QUY ẨN

Như chúng ta đều biết,
Tính tình Lỗ Trí Thâm
Thẳng ngay và tốt bụng
Giữ đẹp một chữ Tâm.

Gặp cường bạo là đánh,
Gặp việc nghĩa là làm
Bất chấp cả tính mạng
Lòng sáng tựa trăng rằm.

Hắn ăn nhiều uống khỏe
Lấy rượu thay cho trà
Tuy bề ngoài xôi thịt
Nhưng rất thương đàn bà.

Lỗ Trí Thâm kết nghĩa
Với giáo đầu Lâm Xung
Tình thân như thủ túc
Đều là bậc anh hùng.

Cả hai chung mối hận
Chính là tên Cao Cầu
Nỗi nhà tan cửa nát
Uất ức ngậm từ lâu.

Khi Cao Cầu bị bắt
Tống Giang lại thả đi
Lâm Xung dù uất hận
Cũng chẳng làm được gì.

Lâm Giáo đầu sinh bệnh
Chữa mãi mà chẳng lành
Thù nhà không thể trả
Tâm sự gửi trời xanh.

Sau khi Lâm Xung chết
Lỗ Trí Thâm lạnh lùng
Không còn thích chém giết
Cũng chẳng thích anh hùng.

Hắn tìm về chùa cũ
Gặp trưởng lão Trí Chân
Xin hồi tâm, tu tỉnh
Quyết tu tập chuyên cần.

Trí Chân đã chấp thuận
Hướng dẫn hắn ngồi thiền
Trí Thâm học tinh tấn
Lòng trút sạch ưu phiền.

Ba năm sau ngày đó
Đắc quả Tu Đà Hoàn
Lỗ Trí Thâm Đại Đức
Đã tìm được bình an.

Thật đúng là:
Trăm năm trong cuộc nhân sinh
Người như cây cỏ thân hình nát tan
Hết ưu lạc đến bi hoan
Tốt tươi khô héo trần hoàn đổi thay
Ngựa xe, đài các đó đây
Chết rồi ai biết đâu ngày nhục vinh
Đắm chìm trong bể vô minh
Dương dương tự đắc tưởng mình khôn ngoan
Ngày mai một nắm tro tàn
Anh hùng rồi cũng theo làn gió bay.
Trời còn để có hôm nay
Thì ta hãy cứ vui say cho đời.

BÀI HÁT CỦA BỌN CƯỚP
Bọn ta ở thủy bạc
Chẳng mưu cầu công danh
Chẳng đam mê gì khác
Chỉ yêu bầu trời xanh.

Coi thường cả hoàng đế
Khinh bỉ lũ cẩu quan
Bồng lai chỉ đến thế!
Chuyện đời chẳng thèm bàn.

Sáng bọn ta quăng lưới
Chiều tối thu lưới về
Mùa đông, đốt lửa sưởi
Mùa hạ, đón gió quê.

Gặp người giàu xấu tính
Ta cướp phú tế bần
Đem đồng tiền bất chính
Trả lại cho nhân dân.

Rượu say sưa sớm tối
Cá tươi luôn sẵn sàng
Lương thực đầy một núi
Cuộc đời thật là sang!

Gặp tham quan cường bạo
Bọn ta chém thẳng tay
Thấy trái ngang, cười ngạo
Quên nỗi đời đắng cay.

Sang hèn không kể đến
Về đây là anh em
Cùng ăn miếng thịt lớn
Cùng uống rượu thâu đêm.

Rượu còn thì uống tiếp
Giữa trời tỏ chí mình
Hết trăm năm hóa kiếp
Làm dòng nước trong xanh.

LỖ TRÍ THÂM ĐẠI NÁO NGŨ ĐÀI SƠN
QUẢ BÁO CAO NHA NỘI
VÕ TÒNG ĐẢ HỔ CẢNH DƯƠNG CƯƠNG
VÕ TÒNG GIẾT TÂY MÔN KHÁNH
VÕ TÒNG LẠC THẢO
BẢY NGƯỜI ĐÁNH CƯỚP SƠN THẦN CƯƠNG
LÂM XUNG LÊN NÚI
TỪ NINH PHÁ TRẬN LIÊN HOÀN MÃ
ĐÁNH PHÁ CHÚC GIA TRANG
LƯƠNG SƠN CỨU SÀI TIẾN
ĐÁNH TĂNG ĐẦU, TIỀU CÁI TRÚNG TÊN
NGỌC KỲ LÂN BẮT SỐNG SỬ VĂN CUNG
LÝ QUỲ XỬ ÁN HUYỆN THỌ TRƯƠNG
TỐNG GIANG CHÉM LÝ QUỲ
TRƯƠNG THANH NÉM ĐÁ BẮT ANH HÙNG
LÂM XUNG BẮT SỐNG TRƯƠNG THANH
ĐÊM NGUYÊN TIÊU, ĐẠI NÁO ĐÔNG KINH

LÝ QUỲ GẶP MẸ
Lại nói chuyện ngày ấy
Cướp pháp trường Giang Châu
Lý Quỳ nổi từ đấy
Bị quan phủ săn đầu.

Lý đã gia nhập hội
Đi cùng bọn Tống Giang
Lên núi làm ăn cướp
Cuộc sống khá đàng hoàng.

Huynh đệ có tình nghĩa
Của cải luôn luôn dư
Lý Quỳ thấy hắn sướng
Như mình đang nằm mơ.

Hắn vẫn nhớ đến mẹ
Đang khổ cực ở quê
Bị anh trai bạc đãi
Chàng có ý trở về.

Trở về để đón mẹ
Lên với bọn Lương Sơn
Sớm tối được phụng dưỡng
Còn hạnh phúc nào hơn.

Tống Giang và Tiều Cái
Đồng ý chuyến đi này
Nhưng dặn dò kỹ lưỡng
Để tránh điều không hay.

Mẹ Lý Quỳ bị bệnh
Và đói khổ triền miên
Đã lòa đi đôi mắt
Đang ngồi ở ngoài hiên.

Lý Quỳ nói, hiện tại
Hắn đã làm quan to
Cuộc sống rất vinh hiển
Ăn uống khỏi cần lo.

Hắn bày tỏ ý định,
Muốn rước mẹ đi ngay
Bà mẹ già đồng ý
Với quyết định lạ này.

Vì con cả của mẹ
Là một đứa bất nhân
Đương nhiên là bất hiếu
Như thế, mẹ không cần.

Lý Quỳ bèn bỏ lại
Khá nhiều bạc cho anh
Rồi nhân lúc hắn vắng
Muốn cõng mẹ trốn nhanh.

Đi theo đường rừng núi
Rất hiểm trở gian nan
Lý Quỳ tránh đường lớn
Để thoát thân an toàn.

Đến giữa rừng, trời tối
Xung quanh không bóng người.
Trăng sáng, sương lạnh xuống
Cả hai đã mệt rồi.

Mẹ Lý Quỳ khát nước
Đi tiếp rất khó khăn
Lý Quỳ cũng khát lắm
Nên hắn tạm dừng chân.

Hắn vất vả khó nhọc
Tìm được ít nước nguồn.
Khi đem về cho mẹ
Mẹ hắn đã không còn.

Lần theo dấu vết máu,
Hắn thấy một hang sâu
Cửa hang, ba con hổ
Đang xé thịt với nhau.

Lý Quỳ lòng giận lắm
Đâm chết hổ cả nhà.
Rồi nhặt thi hài mẹ
Lúc ấy khoảng canh ba.

Lý Quỳ ngồi khóc mẹ
Bên nấm mộ tạm vùi
Chợt thấy mùi khét lẹt
Và rất nhiều lá rơi.

Nhìn lên đỉnh mỏm đá
Con hổ trắng đầu đàn
Nhe răng, định chồm tới
Tình huống quá nguy nan.

Lý Quỳ vội ngồi xổm,
Đưa thanh đao lên đầu,
Đúng lúc con hổ trắng
Nhảy xuống từ trên cao.

Lưỡi đao xuyên ngực nó
Con mãnh thú chết ngay.
Lý Quỳ giết bốn hổ
Thành huyền thoại sau này.

Thật là:
Mẹ già giờ ở nơi nao
Rừng xanh núi đỏ đèo cao mịt mờ
Con đi kiếm nước một giờ
Về còn bãi máu bên bờ hang sâu.
Mẹ già một kiếp khổ đau
Mờ đôi mắt mẹ đã bao năm trời
Thiết Ngưu mất mẹ thật rồi
Giữa rừng đói lạnh con ngồi khóc than

Đường đời còn lắm gian nan
Nửa đêm tỉnh giấc lại tràn lệ ra
Giờ con không mẹ không cha
Một thân đi giữa phong ba cuộc đời.
Mẹ yên nghỉ nhé mẹ ơi
Con về ở với những người anh em
Cùng chung vò rượu thâu đêm.
Nhớ hôm mẹ đứng bên thềm chờ con.

TỐNG GIANG VIẾT THƠ Ở BẾN TẦM DƯƠNG
Lại nói chuyện họ Tống
Lỡ tay giết chết người
Anh chàng vội bỏ trốn
Sống phiêu dạt khắp nơi.

Cha già khuyên đầu thú,
Tống Giang phải nghe lời
Vội vàng về nha huyện
Giao tính mạng cho trời.

Vận Thành, quan tri huyện
Mến Tống Giang từ lâu
Nên kết án đày ải
Ba năm ở Giang Châu.

Nhờ có tiền đút lót
Lại chơi với Đới Tung
Tống Giang sống thoải mái
Đi lại khá ung dung.

Có lệnh đại ân xá
Phạm nhân được hồi hương
Tiếc thay trong danh sách
Không có tên Tống Giang.

Số là chàng họ Tống
Bị nghi ngờ từ lâu
Giao du với thảo khấu
Có tình nghĩa thâm sâu.

Tống Giang thấy buồn bực
Bèn lên lầu Tầm Dương,
Một thắng cảnh nổi tiếng
Uống rượu khóc cảm thương.

Cảm thương cho số phận
Có chí muốn lập thân
Một lòng muốn báo quốc
Mà đời trói tay chân.

Thương những kẻ chính trực
Bị tham quan làm phiền
Đạo nghĩa bị dày xéo
Tất cả vì đồng tiền.

Căm thù tên Hoàng Đế
Có mắt cũng như mù
Trung lương bị hãm hại
Tiểu nhân làm quan to.

Chàng bèn gọi tiểu nhị
Lấy bút để viết thơ
Những vần thơ sấm sét
Gây hiểm họa không ngờ.

Thơ rằng:

Thân ở Giang Đông, tâm ở Ngô
Mấy phen than thở với giang hồ.
Một mai được thỏa lòng mơ ước
Dám trách Hoàng Sào chẳng trượng phu?

Lại viết:

Thủa nhỏ học kinh sử
Cũng thông thạo cơ mưu
Như là giống hổ dữ
Núp ở xó rừng sâu

Một mai cơ hội đến
Chúng mày sẽ biết tay
Hổ tung hoành ngang dọc
Máu nhuốm núi sông này.

Tình cờ một thư lại
Đọc được mấy vần này
Nó vội vàng tố giác
Lên tri phủ, quan thầy.

Tống Giang ngay lập tức
Bị giam vào đại lao
Chỉ chờ ngày hành quyết
Số phận định từ lâu.

Thật là:

Anh hùng viết một bài thơ
Khởi nguồn sự nghiệp thiên thu muôn đời
Cũng là sống một kiếp người
Làm sao không phụ đất trời sinh ra
Ngày mai bốn bể một nhà
Trời xui đất khiến quỷ ma đưa đường
Ngày mai muôn dặm tha hương
Còn ai nhớ bến Tầm Dương hôm nào.

CƯỚP PHÁP TRƯỜNG – ĐẠI NÁO GIANG CHÂU PHỦ
Lại nói Lương Sơn Bạc
Mở quán rượu bên đường
Để thăm dò tin tức
Từ lữ khách thập phương.

Một lần chúng đánh thuốc
Cướp tiền khách bộ hành
Khi khám người lục soát
Bọn Chu Quý thất kinh.

Đó là Đới Viện Trưởng
Đưa thư từ Giang Đông
Về vụ thơ tạo phản
Rõ ràng muốn báo công.

Tống Giang đã bị bắt
Chỉ chờ lệnh hành hình
Nghe hung tin, Tiều Cái
Đã hoảng hốt giật mình.

Ngô Dụng nảy mưu kế
Giả mạo chữ Thái sư
Gửi con trai, tri phủ
Đòi áp giải tên tù.

Khi tù xa tiến đến
Sát địa phận Lương Sơn
Sẽ xông ra cướp lấy
Cách đó khả dĩ hơn.

Tiều Cái khen diệu kế
Rồi sai người làm ngay
Viết một bức thư giả
Theo đúng kế hoạch này.

Tiếc thay Đới viện trưởng
Về trình lên gia thư
Bị chất vấn rất kỹ
Chàng đối đáp ngu ngơ

Đới Tung bị tra tấn
Chịu các loại nhục hình
Chàng đành phải khai hết
Chuyện chưa về Đông kinh.

Tống Giang và họ Đới
Ngồi chung một đại lao,
Chờ đến ngày hành quyết.
Đời éo le làm sao!

Lại nói bọn Ngô Dụng
Khi Đới Tung vừa đi
Đã nghĩ ngay đến việc
Người này sẽ gặp nguy.

Đường cùng, Lương Sơn Bạc
Tính kế cướp pháp trường
Chúng giả bọn buôn táo
Rồi lập tức lên đường.

Kéo về Giang Châu phủ
Đúng ngày ở huyện nha
Lập pháp trường xử trảm
Trời đất dậy chiêng la.

Hai tử tù đi trước
Lính canh tăng cường thêm
Ngăn chặn đám dân chúng
Ùn ùn đổ ra xem.

Giám trảm vừa tuyên bố,
Chợt có gã mặt đen
Ở đâu sồng sộc đến
Cầm đôi búa tiến lên.

Hắn chém phăng đao phủ
Giải thoát cho phạm nhân
Nhưng quân lính kiến cỏ
Lập tức bao vây gần.

Hắc Toàn Phong chính hắn
Còn gọi là Lý Quỳ
Tả xông và hữu đột
Hành động rất tức thì.

Bảy tên Lương Sơn Bạc
Rút vũ khí nhảy vào
Làm một trận đại sát
Cuộc chém giết ào ào.

Hai tử tù thoát chết
Chúng kéo ra khỏi thành.
Rút về Lương Sơn bạc
Diễn biến thật là nhanh.

Sự kiện gây náo loạn
Tiếng đồn bay khắp nơi
Thái sư nghe tin tức
Đã giận tím cả người.

Quan phủ đưa chỉ thị
Săn đầu tên Tống Giang
Và bọn Lương Sơn bạc
Giải thưởng nhiều tiền vàng.

Thật là:
Anh hùng giải cứu anh hùng
Phải đâu cá chậu chim lồng mà chơi
Cũng là sống một kiếp người
Tung hoành một trận cho đời biết tay
Bây giờ mới gặp nhau đây
Mà lòng đã hẹn có ngày đoàn viên
Trời xanh định sẵn nhân duyên
Ta đừng oán giận ưu phiền riêng ta
Nếu không oan trái, phong ba
Thì đâu cơ hội cho ta gặp mình
Đã là ở cõi nhân sinh
Cuộc đời nằm ở tay mình được sao?
Tống Giang trung nghĩa biết bao
Mà cũng đến nước phải vào Lương Sơn.

KINH DOANH VÀ THỦY HỬ 1
ĐIỀU TRA KINH DOANH

Kim Liên gái tuyệt sắc
Tán Võ Tòng không thành,
Nàng ta rất tức tối
Buồn tủi vì thất tình.

Kim Liên không hề biết
Võ từng có mẹ tồi
Theo trai đi biệt xứ
Bỏ anh ta mồ côi.

Anh hùng đả hổ ấy
Đã lập một lời thề
Cảnh giác với nữ sắc
Dù trong lòng rất mê.

Trong kinh doanh cũng vậy
Không nghiên cứu thị trường
Lao như trâu húc mả
Chẳng chết cũng bị thương.

ĐỐI THỦ

Tây Môn Khánh than thở:
“Điều bi ai trên đời
Không phải là không gặp
Kẻ sắc nước, hương trời.

Mà chính là khi gặp
Một tuyệt thế giai nhân
Lại đúng lúc cô ấy
Đã có một phu quân.

Trong bán hàng cũng vậy
Khó khăn nhất ở đâu?
Là đánh bay đối thủ
Đã bám rễ từ lâu.

YẾN THANH GẶP LÝ THỊ
Như chúng ta đều biết,
Yến Thanh, kẻ đa tài
Một thanh niên phóng khoáng,
Danh lợi bỏ ngoài tai.

Chàng cũng giỏi võ nghệ
Thơ văn đã hơn người
Đàn sáo và âm luật
Càng trên cả tuyệt vời.

Trên mình tên lãng tử
Có hình hoa mẫu đơn
Săm trổ khá bắt mắt
Một vẻ đẹp hút hồn.

Hút hồn bao thiếu nữ
Cho đến cả bây giờ
Yến Thanh thành biểu tượng
Nhiều phụ nữ vẫn mơ.

Cho nên cũng đừng hỏi
Tại sao Lý cô cô
Đã say như điếu đổ
Tên lãng tử giang hồ.

Lý thị, một kỹ nữ
Nổi tiếng khắp Đông Kinh
Đàn hay và hát giỏi
Nhan sắc loại khuynh thành.

Hai bên đã hợp tấu
Những bản nhạc mê ly
Rồi uống rượu đàm luận
Mặc thời gian trôi đi.

Đến mãi khuya, khuya lắm
Lý thị đã say mềm
Yến Thanh chợt bừng tỉnh
Nhìn trăng rụng ngoài thềm.

Hắn biết rằng Hoàng Đế
Cũng yêu Lý cô nương
Chỉ sai lầm nho bé
Mất mạng là chuyện thường.

Yến Thanh hỏi, xin lỗi
Nàng bao nhiêu tuổi rồi?
Lý thị đáp hai bảy
Chàng nói, quá tuyệt vời!

Năm nay tuổi của đệ
Mới có hai lăm thôi
Xin kết nghĩa tỷ đệ
Là ước nguyện trọn đời.

Lý thị nghe nói thế
Thấy hụt hẫng trong lòng
Nhưng cô nàng chợt hiểu
Thâm ý ở bên trong.

Tỷ đệ thì tỷ đệ
Miễn là nhớ đến nhau
Xưng hô không quan trọng
Tuổi tác có sao đâu.

Lý thị đã tặng hắn
Một cây đoản tiêu xinh
Và tờ giấy miễn tử
Để hắn giữ bên mình.

Tờ giấy miễn tử đó
Lý thị được vua ban
Nghĩa là lỡ phạm pháp
Tính mạng vẫn bảo toàn.

Yến Thanh và Lý thị
Sau này bỏ kinh thành
Khắp giang hồ phiêu lãng
Đẹp như đôi chim xanh.

Tiếng tiêu và tiếng hát
Mãi theo chân hai người
Còn tờ giấy miễn tử
Họ vứt xuống sông trôi.

Thật là:

Như truyện Tương Như và Trác Thị
Đưa nhau về ở đất Lâm Cùng
Kim bài miễn tử không cần giữ
Chỉ cần chung bóng, một dòng sông.

 Nguồn: Sưu tầm

Phụ Lục: