- Hàn Quốc có diện tích chưa bằng một phần ba (100.000 km2), dân số bằng hơn nửa (50 triệu) của nước ta, nhưng ngay ở thủ đô Seoul (diện tích khoảng 600 km2 – bằng một phần năm Hà Nội, dân số 10 triệu người – gấp hai lần Hà Nội) người ta cũng không thấy sự đông đúc đến nghẹt thở. Giờ tan tầm, dòng xe cũng bị ùn ứ ở những nút giao thông, nhưng tất cả nhanh chóng qua đi. Còn giờ làm việc thì đường phố thông thoáng, nhiều nơi, có cảm giác đang ở một thành phố của một tỉnh lẻ nào đấy.
Có nhiều nguyên nhân tạo nên sự thoáng đãng này: trước hết là người ta không dùng xe máy để đi lại vì mùa đông kéo dài và hệ thống giao thông công cộng rất hoàn chỉnh. Đôi khi cũng có thể thấy một chiếc xe máy nhưng chỉ có hai loại, xe thể thao và xe của những người đi “ship” hàng. Cứ ba người dân ở đây có một ô tô nhưng luật lệ được tự giác thực hiện nghiêm chỉnh nên cũng giúp việc đi lại được thuận lợi. Cùng với xe bus, Seoul còn có một hệ thóng xe điện ngầm hoàn chỉnh. Được vận hành từ năm 1974, đến nay đường xe điện ngầm ở Seoul dài 1.013,4 km nối các quận của thủ đô với các vùng ngoại vi. Hàn Quốc hiện vẫn trong tình trạng chiến tranh (với Triều Tiên chỉ mới có Hiệp định đình chiến) nên hệ thống xe điện ngầm cũng là thành phố ngầm dưới mặt đất, đồng thời cũng là hệ thống hầm trú ẩn có thể đối phó với chiến tranh hạt nhân.
Suốt mấy ngày ở Seoul, tôi không hề nhìn thấy cảnh sát ở bất cứ đâu. Thì ra, họ theo dõi tất cả qua các camera có ở khắp mọi nơi và chỉ xuất hiện khi sự cố xảy ra. Tất cả các làn đường ở Seoul đều là đường một chiều, trong đó có làn đường bên trái là làn ưu tiên luôn thông thoáng. Xe bus và xe chở khách du lịch là hai đối tượng hàng đầu được chạy trên làn này. Nếu ai có việc khẩn cấp trong khi đường ùn tắc cũng có thể cho xe chạy vào đây nhưng tất nhiên phải chuẩn bị tinh thần nộp phạt. Qua hệ thông camera, người ta đã ghi lại đầy đủ thời gian và quãng đường ưu tiên mà anh đã sử dụng và số tiền phạt không hề nhỏ nên ít người dám “cả gan”.
Sân bay Incheon được xây dựng từ năm 2001 để phục vụ cho World cup 2002 là một trong những cảng trung chuyển hàng không lớn nhất thế giới, được đánh giá là một trong 5 sân bay thuộc loại 5 sao của thế giới. Sân bay Incheon hiện tại có 1 sân golf, các dịch vụ spa, các phòng nghỉ cá nhân, khách sạn, sòng bạc, các khu vườn trong nhà ga, các khu mua sắm, giải trí, các khu ăn uống rộng lớn và 1 Bảo tàng văn hóa Hàn Quốc. Sân bay có tới hơn 500 cửa lên xuống máy bay và để đi lại ngay trong sân bay cũng có hệ thống xe điện ngầm. Hiện việc mở rộng sân bay cũng đang được thực hiện.
- Người Hàn Quốc ở Seoul chủ yếu ở chung cư và rất nhiều người thuê nhà để ở. Cuộc sống ổn định nên họ không quá coi trọng lưu giữ tài sản. Nhà ở cũng thường nhỏ, diện tích trung bình căn hộ thường chỉ 60 – 70 m2 (để tiết kiệm năng lượng sưởi ấm vào mùa đông). Các khu chung cư thường chỉ có các ngôi nhà dưới 20 tầng, rất ít nhà chọc trời. Các cửa hàng, cửa hiệu hiện đại (không có cửa hàng nhỏ trên phố như Đài Loan), không choáng lộn. Người dân đi trên phố (ít người đi bộ) ăn mặc giản dị. Hình như người dân ở đây không thích phô trương.
Họ rất chú trọng cuộc sống gia đình. Thường, phụ nữ khi có con (thường muộn vào độ tuổi khoảng gần 40) đều ở nhà chăm sóc con cái và lo việc nội trợ. Trách nhiệm kiếm tiền đặt trên vai người chồng nên người chồng rất được vợ nể trọng, chăm sóc chu đáo. Ngược lại, người chống cũng biết ơn người vợ vì đã hy sinh để chăm chút cho gia đình. Ngày nghỉ, chồng thường đưa vợ và các con đi chơi. Tất cả việc chăm sóc con, mang theo túi, ba-lô, … đều do người chồng đảm nhận. Họ rất tự nguyện vì biết vợ mình đã vất vả suốt cả tuần. Thái độ tôn trọng phụ nữ này có lẽ còn vượt cả người châu Âu.
- Lái xe taxi, du lịch ở Seoul hầu hết đều là người cao tuổi. Có cụ đã 80 nhưng vẫn lái xe 45 chỗ. Luật Hàn Quốc không khống chế độ tuổi được lái xe. Cứ 6 tháng một lần, tới khám sức khỏe, nếu đủ điều kiện thì vẫn được lái. Thanh niên Hàn Quốc không thích làm nghề này, họ chú trọng các nghề đòi hỏi chất xám, ứng dụng kỹ thuật, công nghệ cao. Không biết khi các bác lái xe già này qua đời sẽ ra sao. Trong các nhà hàng, khách sạn rất nhiều lao động nhập cư. Người Trung Quốc khá đông chủ yếu làm trong các hiệu ăn. Theo thống kê, cho tới nay có tới 170.000 người Việt Nam đang sinh sống ở Hàn Quốc, ngoài một số cô dâu lấy chồng người Hàn, phần lớn là lao động trong các công trường xây dựng, đánh bắt xa bờ, tạp vụ, ….
Một chuyện cũng thú vị: thanh niên ta khi thi đỗ vào đại học thường mong muốn cha mẹ thưởng cho xe máy hay điện thoại “xịn”. Thanh niên Hàn Quốc thì không thế. Họ xin cha mẹ cho đi phẫu thuật thẩm mỹ. Cho nên, có con sắp tới tuổi trưởng thành, cha mẹ phải dành dụm vì tiền làm đẹp không hề rẻ. Có lẽ do đó, thanh niên, trung niên Hàn Quốc có khuôn mặt và hình thể rất đẹp.