Nhà văn Nguyễn Khắc Phục
Ngày 14 tháng 3 năm 1988, hải quân
Trung Quốc ngang ngược tấn công, xâm chiếm trái phép một số đảo trong
quần đảo Trường Sa vốn thuộc chủ quyền của nước CHXHCN Việt Nam. Trong
cuộc chiến đấu không cân sức ấy, 3 tầu vận tải và 64 chiến sĩ hải quân
Việt Nam đã hi sinh anh dũng. Trong các tài liệu của HQNDVN, sự kiện này
được biết đến với tên gọi CQ-88 (Chủ quyền-88). Nhân ngày Thanh Minh,
để tưởng niệm anh linh các chiến sĩ quyết tử của chúng ta đã ngã xuống
trong cuộc chiến đấu bi hùng nói trên, tôi đã viết “ Văn tế đọc giữa
biển Đông”, gửi đến quý bạn xa gần, đặc biệt thiết tha mong các bạn đọc
trẻ chia sẻ những điều gửi gắm trong bản văn này! Nhà văn Nguyễn Khắc
Phục
I
Ai bảo nước Biển Đông chỉ có màu xanh?
Ai bảo mây bay trên Trường Sa, Hoàng Sa chỉ mông lung màu trắng?
Ai bảo sóng vây bủa Sinh Tồn, Gạc Ma, Sơn Ca, Nam Yết chỉ chuyển vần theo quy luật đại dương?
Ai bảo mỗi tấc đảo nổi chìm chỉ là đá xám, san hô và cát lạnh?
Tư Chính, Chữ Thập, Châu Viên, Tiên Nữ
Đá Lát, Đá Lớn, Đá Đông, Tốc Tan, Núi Le…
Chỉ có sóng thôi?
Chỉ có nước thôi?
Chỉ có mây thôi?
Cảnh giới vô tri, vô giác?
Không có linh hồn?
Hãy đến giữa Biển Đông
Thắp nén nhang trầm
Thỉnh chư vị anh hùng liệt sĩ
Tụ khí thiêng về với quê hương
Đời đời ghi xương khắc cốt
Những cuộc chiến kiêu hùng giữ biển đảo Việt Nam
Từ Hoàng Sa khoảnh khắc giao thời, đất nước phải nghiến răng vì đại cuộc
Đến thủa Trường Sa bốn phía giặc bao vây, vận mệnh non sông gọi toàn dân một lòng, khí phách hiên ngang, đứng lên giữ nước
Làm sao quên đêm 14 tháng 3 năm 1988
Trên đảo Gạc Ma
Những người lính kiên quyết giữ cờ
Bất chấp lưỡi lê kẻ thù đâm nát ngực
Thiếu úy Trần Văn Phương người lỗ chỗ vết đạn găm, thét lên cùng đồng đội
Thà chết, không chịu mất cờ, mất đảo
Vinh quang thay người lính thủy Việt Nam!
Sẽ thấy nước Biển Đông rực máu
Sóng Biển Đông đau đáu, sứ mạng thiêng liêng
Bảo vệ thanh danh và chủ quyền Tổ Quốc
Mây Biển Đông giông bão chưa bao giờ yên
Mỗi tấc đảo Biển Đông là máu thịt quê hương
Cả Biển Đông thành tượng đài hùng vĩ
Nơi sống mãi những anh linh nước Việt thân thương!
II
Hãy đến những miền quê
Hỏi những Người Mẹ Việt Nam
Đẻ đau mang nặng
Sinh ra những người con, suốt đời gừng cay muối mặn
Nuôi đàn con bằng dòng sữa quê hương
Ngọt vị lúa, bùi khoai thơm sắn
Chỉ mong chân cứng đá mềm
Trời yên biển lặng
Tần tảo làm ăn
Rồi con Mẹ lớn khôn, người xây dựng trên công trường
Người trồng rừng, người bước lên giảng đường đại học
Các anh đi cầm súng, canh trời, giữ biển
Lái hạm tầu lướt qua bão tố, bảo vệ giang sơn
Mẹ đặt tên các anh hiền như cánh cò bay trong ban mai hửng nắng
Những Trần Đức Thông
Những Nguyễn Văn Lanh
Những Vũ Phi Trừ
Những Trần Văn Phương
Những Vũ Huy Lễ
Những Nguyễn Văn Tư
Những Kiều Hồng Lập
Những Nguyễn Bá Cường
Những Nguyễn Văn Chương
Những Nguyễn Sĩ Minh…
Cả đội ngũ những chiến binh dọc ngang trên biển lớn
Những đứa con của châu thổ sông Hồng
Những đứa con miền vựa lúa Cửu Long
Những đứa con sinh ra trên đỉnh núi Trường Sơn
Những đứa con của vùng quê quan họ
Những đứa con của điệu hò sông Mã
Sông Trà, sông Vệ, sông Thu
Sông cha Kơ-nô, sông mẹ A Na
Những đứa con múa khiên, thuộc những bản sử thi cổ đại
Đam San, Đẻ Đất Đẻ Nước, Sống Chụ Xôn Xao…
Những đồng ngũ từ trăm miền quê họp nhau giữa Biển Đông thành hạm đội không chìm
Chỉ bốn chữ linh thiêng “Phẩm giá – Chủ Quyền”
Hòa trong máu Những Anh Hùng Bất Khuất
Đã làm nên sức mạnh Việt Nam
III
Hỏi các anh linh hi sinh trên biển cả
Giữ từng tấc đảo thiêng liêng
Chúng tôi nghe Hồn Các Anh nhắn nhủ
Hãy đến xứ Đường Lâm thỉnh nguyện ý Ngô Vương Quyền
Hãy nghe bài thơ thần Nam Quốc Sơn Hà trên sông Như Nguyệt
Hãy trèo lên đỉnh Phù Vân bệ kiến Đức Điều Ngự Giác Hoàng
Hãy về chùa Bút Tháp, Mẹ Phật Nghìn Mắt Nghìn Tay chỉ lối
Hãy viếng đền Vạn Kiếp, kiêu hãnh đọc Đức Thánh Trần viết trong Binh Thư Yếu Lược
Hãy về đất An Khê chiêm ngưỡng đại đế Quang Trung
Hãy lên Điện Biên tự hào ôn kì tích anh hùng
Thời đại Hồ Chí Minh và Tướng Giáp
Tiên tổ anh linh đã chỉ lối cho hải trình chiến đấu
Mắt mở to nhìn lũ hồ li tinh
Bọn cướp biển có thay râu đổi mũ
Vẫn hiện nguyên hình
Chẳng phải đến bây giờ mới cháy nhà ra mặt chuột
Chúng đã từng vùi thây trong sóng nước Bạch Đằng
Chúng đã từng rơi đầu trên ải Chi Lăng
Chúng đã từng chui ống đồng chạy về cố quốc
Chúng đã từng run lên nghe “Phạt Tống lộ bố văn”
Chúng đã từng mưu toan hủy diệt văn hiến nước Nam
Nhưng rốt cuộc phải xin được toàn thân cút khỏi Đông Quan
Chúng đã từng tự treo cổ mình trên gò Đống Đa mùa xuân Kỉ Dậu
Chúng đã từng xua quân giết đồng bào ta dọc biên cương phía bắc
Và cũng chúng, ngậm máu phun người
Toàn quỷ thuật điểm phấn tô son, những ” bốn tốt” với ” 16 chữ vàng” làm thiên hạ ngủ mê
Xưa hung hiểm “tầu ô”, nay ngang ngược “lưỡi bò”, giương oai hăm dọa
Đòi cướp trắng Biển Đông
Dân ta yêu hòa bình, chuộng tình nghĩa, nhân văn, đạo lí
Muốn giữ nước phải đứng lên cầm vũ khí
Là sức mạnh Việt Nam trong thế trận Diên Hồng
Cả lịch sử mấy nghìn năm nuôi chí anh hùng
Mỗi người Việt – một chiến binh giữ nước
Không hổ danh con Lạc cháu Hồng
Tổ Quốc kính cẩn nghiêng mình, đời đời biết ơn những anh hùng liệt sĩ hải quân
Đã anh dũng hi sinh cho biển đảo Việt Nam
Chúng tôi nguyện theo bước các anh
Tất cả hiến dâng cho danh dự, phẩm giá, hòa bình và chủ quyền đất nước!
I
Ai bảo nước Biển Đông chỉ có màu xanh?
Ai bảo mây bay trên Trường Sa, Hoàng Sa chỉ mông lung màu trắng?
Ai bảo sóng vây bủa Sinh Tồn, Gạc Ma, Sơn Ca, Nam Yết chỉ chuyển vần theo quy luật đại dương?
Ai bảo mỗi tấc đảo nổi chìm chỉ là đá xám, san hô và cát lạnh?
Tư Chính, Chữ Thập, Châu Viên, Tiên Nữ
Đá Lát, Đá Lớn, Đá Đông, Tốc Tan, Núi Le…
Chỉ có sóng thôi?
Chỉ có nước thôi?
Chỉ có mây thôi?
Cảnh giới vô tri, vô giác?
Không có linh hồn?
Hãy đến giữa Biển Đông
Thắp nén nhang trầm
Thỉnh chư vị anh hùng liệt sĩ
Tụ khí thiêng về với quê hương
Đời đời ghi xương khắc cốt
Những cuộc chiến kiêu hùng giữ biển đảo Việt Nam
Từ Hoàng Sa khoảnh khắc giao thời, đất nước phải nghiến răng vì đại cuộc
Đến thủa Trường Sa bốn phía giặc bao vây, vận mệnh non sông gọi toàn dân một lòng, khí phách hiên ngang, đứng lên giữ nước
Làm sao quên đêm 14 tháng 3 năm 1988
Trên đảo Gạc Ma
Những người lính kiên quyết giữ cờ
Bất chấp lưỡi lê kẻ thù đâm nát ngực
Thiếu úy Trần Văn Phương người lỗ chỗ vết đạn găm, thét lên cùng đồng đội
Thà chết, không chịu mất cờ, mất đảo
Vinh quang thay người lính thủy Việt Nam!
Sẽ thấy nước Biển Đông rực máu
Sóng Biển Đông đau đáu, sứ mạng thiêng liêng
Bảo vệ thanh danh và chủ quyền Tổ Quốc
Mây Biển Đông giông bão chưa bao giờ yên
Mỗi tấc đảo Biển Đông là máu thịt quê hương
Cả Biển Đông thành tượng đài hùng vĩ
Nơi sống mãi những anh linh nước Việt thân thương!
II
Hãy đến những miền quê
Hỏi những Người Mẹ Việt Nam
Đẻ đau mang nặng
Sinh ra những người con, suốt đời gừng cay muối mặn
Nuôi đàn con bằng dòng sữa quê hương
Ngọt vị lúa, bùi khoai thơm sắn
Chỉ mong chân cứng đá mềm
Trời yên biển lặng
Tần tảo làm ăn
Rồi con Mẹ lớn khôn, người xây dựng trên công trường
Người trồng rừng, người bước lên giảng đường đại học
Các anh đi cầm súng, canh trời, giữ biển
Lái hạm tầu lướt qua bão tố, bảo vệ giang sơn
Mẹ đặt tên các anh hiền như cánh cò bay trong ban mai hửng nắng
Những Trần Đức Thông
Những Nguyễn Văn Lanh
Những Vũ Phi Trừ
Những Trần Văn Phương
Những Vũ Huy Lễ
Những Nguyễn Văn Tư
Những Kiều Hồng Lập
Những Nguyễn Bá Cường
Những Nguyễn Văn Chương
Những Nguyễn Sĩ Minh…
Cả đội ngũ những chiến binh dọc ngang trên biển lớn
Những đứa con của châu thổ sông Hồng
Những đứa con miền vựa lúa Cửu Long
Những đứa con sinh ra trên đỉnh núi Trường Sơn
Những đứa con của vùng quê quan họ
Những đứa con của điệu hò sông Mã
Sông Trà, sông Vệ, sông Thu
Sông cha Kơ-nô, sông mẹ A Na
Những đứa con múa khiên, thuộc những bản sử thi cổ đại
Đam San, Đẻ Đất Đẻ Nước, Sống Chụ Xôn Xao…
Những đồng ngũ từ trăm miền quê họp nhau giữa Biển Đông thành hạm đội không chìm
Chỉ bốn chữ linh thiêng “Phẩm giá – Chủ Quyền”
Hòa trong máu Những Anh Hùng Bất Khuất
Đã làm nên sức mạnh Việt Nam
III
Hỏi các anh linh hi sinh trên biển cả
Giữ từng tấc đảo thiêng liêng
Chúng tôi nghe Hồn Các Anh nhắn nhủ
Hãy đến xứ Đường Lâm thỉnh nguyện ý Ngô Vương Quyền
Hãy nghe bài thơ thần Nam Quốc Sơn Hà trên sông Như Nguyệt
Hãy trèo lên đỉnh Phù Vân bệ kiến Đức Điều Ngự Giác Hoàng
Hãy về chùa Bút Tháp, Mẹ Phật Nghìn Mắt Nghìn Tay chỉ lối
Hãy viếng đền Vạn Kiếp, kiêu hãnh đọc Đức Thánh Trần viết trong Binh Thư Yếu Lược
Hãy về đất An Khê chiêm ngưỡng đại đế Quang Trung
Hãy lên Điện Biên tự hào ôn kì tích anh hùng
Thời đại Hồ Chí Minh và Tướng Giáp
Tiên tổ anh linh đã chỉ lối cho hải trình chiến đấu
Mắt mở to nhìn lũ hồ li tinh
Bọn cướp biển có thay râu đổi mũ
Vẫn hiện nguyên hình
Chẳng phải đến bây giờ mới cháy nhà ra mặt chuột
Chúng đã từng vùi thây trong sóng nước Bạch Đằng
Chúng đã từng rơi đầu trên ải Chi Lăng
Chúng đã từng chui ống đồng chạy về cố quốc
Chúng đã từng run lên nghe “Phạt Tống lộ bố văn”
Chúng đã từng mưu toan hủy diệt văn hiến nước Nam
Nhưng rốt cuộc phải xin được toàn thân cút khỏi Đông Quan
Chúng đã từng tự treo cổ mình trên gò Đống Đa mùa xuân Kỉ Dậu
Chúng đã từng xua quân giết đồng bào ta dọc biên cương phía bắc
Và cũng chúng, ngậm máu phun người
Toàn quỷ thuật điểm phấn tô son, những ” bốn tốt” với ” 16 chữ vàng” làm thiên hạ ngủ mê
Xưa hung hiểm “tầu ô”, nay ngang ngược “lưỡi bò”, giương oai hăm dọa
Đòi cướp trắng Biển Đông
Dân ta yêu hòa bình, chuộng tình nghĩa, nhân văn, đạo lí
Muốn giữ nước phải đứng lên cầm vũ khí
Là sức mạnh Việt Nam trong thế trận Diên Hồng
Cả lịch sử mấy nghìn năm nuôi chí anh hùng
Mỗi người Việt – một chiến binh giữ nước
Không hổ danh con Lạc cháu Hồng
Tổ Quốc kính cẩn nghiêng mình, đời đời biết ơn những anh hùng liệt sĩ hải quân
Đã anh dũng hi sinh cho biển đảo Việt Nam
Chúng tôi nguyện theo bước các anh
Tất cả hiến dâng cho danh dự, phẩm giá, hòa bình và chủ quyền đất nước!
Hà Nội, tháng 3 năm 2012
http://dandensg.blogspot.com/2014/09/22.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét