Người lập trận mà không khéo, sẽ
bị kẻ khác cao tay hơn phá trận thì tiêu tan sự nghiệp. Nếu không thì
mình cũng tự chết trong cái trận thế của mình lập ra luôn.
Năm
1010 Lý Thái Tổ đời đô về Thăng Long, với mong muốn Đại Việt mai sau
sẽ như rồng bay lên. Vì đó là long mạch. Chân mạng đế vương. Cây lá tốt
tươi bốn mùa. Đất voi phục hổ ngồi. Là kinh đô trái tim của Đại Việt.
Người thầy của Lý Thái Tổ là thiền sư Vạn Hạnh đã đặt bày ra việc này.
Vì ngài đã nhìn thấy Đại Việt sẽ là Thăng Long. Là đất nước sẽ có rồng
bay lên sau này. Vì thế người tu đạo có tuệ giác phi thường, họ có cái
nhìn sắc xảo về thời cuộc, nhưng cũng sâu sắc về quá khứ vị lai. Chính
ngài đã nuôi lớn và dạy dổ Lý Công Uẫn để mai sau trở thành Hoàng Đế Đại
Việt là Lý Thái Tổ. Đó là một trong những vị vua anh minh có công lớn
cho đất nước Việt Nam chúng ta….
Sau này chính quyền Ngô Đình
Diệm được thành lập ở Miền Nam vào năm 1955. Kiến trúc sư Ngô Viết Thụ
được mời xây dựng dinh độc lập tại Sài Gòn. Rồi viện nghiên cứu hạt nhân
Đà Lạt, thư viện quốc gia, chợ Bến Thành. Và đặc biệt là sự xây dựng có
tính mê tín trấn ếm bùa chú, là công viên Hồ Con Rùa, và trại giam Chí
Hòa giữa lòng đô thành Sài Gòn. Ông này là một nhà tư tưởng nhưng làm
nghề kiến trúc. Là một kiến trúc sư, công trình sư giỏi hiếm hoi của
Việt Nam. Những công trình của ông đều mang đậm dấu ấn tư tưởng “đông
tây giáo hòa” rất nổi tiếng ở Việt Nam trong thế kỷ 20.
Khi ông
xây dựng Dinh Độc Lập gần xong, thì có người nói với tổng thống rằng,
phải mở một đường băng lớn trước mặt Dinh Độc Lập, để khi có biến thì
tổng thống sẽ lên máy bay mà bay luôn. Vậy là tổng thống đồng ý, và bản
thiết kế chính đã bị sửa. Và sau đó thì người ta mở rộng con đường phía
trước dinh ra như một đường băng ngắn từ sở thú đâm thẳng tới trước cổng
Dinh Độc Lập luôn. Con đường đó ngày nay là đường Lê Duẫn. Không biết
cái này có phải mưu kế này của Cộng Sản hay không? Nhưng các đời tổng
thống ở trong cái dinh này đều nguy khốn hết. Không chết cũng bị thương,
hay lên đường lưu vong mất xứ. Ha ha!
Còn nói về công trình
kiến trúc Hồ Con Rùa, thì xem như là cây kiếm cắm xuống, để giữ đất Sài
Gòn cho vững chắc. Không biết có hiệu nghiệm hay không, mà đến nay người
ta vẫn giữ nguyên hiện trạng này. Nhưng về cái nhà tù Chí Hòa thì thật
là một công trình thâm độc quá. Đó là vì ông kiến trúc sư tài năng này
thiết kế nó giống như bát quái trận đồ, âm dương ngũ hành theo tư tưởng
âm binh Trung Quốc. Nó có cửa sanh và cửa tử. Cố bắt cố giết người tù
không lối thoát. Người nào bị nhốt vào đây là khỏi ra luôn. Nó như địa
ngục trong lòng người, bởi vì nó chính là địa ngục trong lòng thành phố
Sài Gòn mà.
Như chúng ta vẫn biết. Tâm trí con người là cỏi
đấu tranh, cỏi thấp luôn tạo nghiệp. Vì thế có người tính toán làm ăn
thành đạt, nhưng cũng có người tán gia bại sản tiêu tùng tình tiền tù
tử. Tư duy bát quái trận đồ là tư duy đấu tranh bày trận hại người. Là
đấu tranh ở cỏi quỷ thần bậc thấp, nay thắng nay bại không có chính khí.
Như Khổng Minh Gia Cát Lượng tính toán như thần, mà cũng không qua ý
trời đến nổi phải thổ huyết mà chết. Nếu xét theo Phật pháp thì không có
người ác để trừng trị thắng hay thua. Vì mấy cái thắng thua thiện ác
đều không thật, nên Phật không bao giờ xem con người là tội phạm, để
đuổi cùng giết tận người ta. Kẻ đuổi cùng giết tận thì cuối cùng cũng
tan xác mà chết thảm thương thôi.Tội phạm hay không là bởi chính người
đó tạo nghiệp và trả nghiệp mà thôi. Nhà tù là một hình thức địa ngục
hữu hình thế gian. Nhưng trong lòng người nếu đầy căm thù uất hận, lúc
nào cũng tính toán hại nhau, thì cũng chính là địa ngục rồi. Người bày
trận hại người không thành vì người ta có đạo lớn che chở, còn mình thì
bị nhốt trong chính cái địa ngục của mình bày ra luôn. Bọn thầy pháp là
tà đạo, nó dùng âm binh bùa ngãi cỏi quỷ thần đấu tranh. Sai khiến quỷ
thần hảm hại người khác để trục lợi vật chất về mình. Nó giống như mấy
tay maphia ngoài đời, sai giang hồ đâm thuê chém mướn vậy mà.
Đấu tranh là tránh ở đâu?
Do đó theo Phật pháp con người đã tạo nghiệp thì phải trả. Luật nhân
quả không thể chạy thoát được đâu. Không trả sớm thì trả muộn. Không trả
lai rai thì trả nhiều một cục to đùng. Nó giống như chúng ta vay nợ
ngân hàng vậy. Trước sau gì cũng phải trả, không thì bị xiết nợ mất cả
nhà cửa luôn. Tuy nhiên trong cỏi quỷ thần người Trung Quốc biết cách
tính toán luồn lách được. Như việc xem sao cầu sao để tránh xui xẻo một
phần nào. Nhưng về già người đó cũng phải trả. Vì thế chúng ta thấy
những người cả đời tính toán luồn lách hay ho lắm, giàu sang tiếng tăm
nạt nộ người đời dữ lắm. Nhưng khi về già đùng một cái bị bỏ rơi hiu
quạnh cô độc, rồi bệnh tật ập tới đau đớn hạnh hạ cả thể xác lẫn tâm
hồn…Và cuối cùng phải chết trong đau đớn khủng khiếp để trả quả báo dồn
lại một cục đó…
Do đó nếu xã hội ngày càng văn minh, thì phải
hướng tinh thần nhân dân theo khoa học phương tây. Có nghĩa là dẹp hết
thầy bùa thầy pháp, cúng kiến quỷ thần đi. Các chùa có thờ quỷ thần, nếu
dẹp được thì dẹp hết, chỉ để thờ Phật thôi. Còn không dẹp được thì xây
một cái nhà ngang sau chánh điện để thờ quỷ thần. Bởi vì từ chỗ này con
người mê tín dị đoan bậy bạ. Chúng ta tin có cỏi quỷ thần, và chúng ta
cũng biết nó là tà đạo, là hại nhiều hơn lợi. Nên chúng ta dẹp đi chứ
không phải bãi bỏ tín ngưỡng thờ cúng của nhân dân.
Hãy nhớ!
Tư duy lý trí phương tây tận cùng đưa đến cực đoan, là tà kiến tà đạo.
Nhưng tư duy bùa phép mù mịt cầu xin của người phương đông, là cuồng tín
tà giáo, thì còn là tội ác lớn hơn. Nhà nhước phải canh chừng hai hiện
tường này có thể xảy ra trong xã hội của chúng ta. Và nhà nước phải biết
nó bắt nguồn từ đâu thì dẹp ngay cái chổ đó là xong.
Cái gì dẫn tới bi kịch là phải ngăn chặn nó lại ngay….
Hiện giờ nhà nước Trung Quốc, đang bày trận địa bát quái ngũ hành mờ
mịt trời đất, làm bọn phương tây chẳng biết đầu mà rờ. Ha ha! Và đó cũng
là định hướng tầm nhìn chiến lược quốc gia của chủ tịch Mao để lại, nên
bây giờ không một ai có thể sửa chữa được hết. Họ làm vậy hòng để thâu
tóm tất cả Châu Á, trong đó có cả Việt Nam. Vì thế Việt Nam tàn thì
cũng không tàn, và tiến lên cũng không nổi, là do sự trấn áp của họ mà
thôi…
Nên nhớ! Trận địa bát quái ngũ hành âm dương, là tư duy
tính toán của quỷ thần tà đạo. Bây giờ Việt Nam có người đã giải được
trận pháp ác đạo này rồi. Nên người Trung Quốc bày trận ra thì chỉ để
nhốt mình thôi. Ha ha! Đáng cái đời tham lam tàn ác quá nha!.Ha ha ha!
Vui hen?
Vì như chúng ta đã biết, người Hán ở Trung Quốc đã mấy
lần chết trong cái trận đồ bát quái của mình rồi. Đó là khi nguyên khí
quốc gia cạn kiệt, nên bị bọn mọi rợ Mông Cổ và rợ Mãn Thanh xâm lược,
cai trị thật nhục nhã dã man khủng khiếp. Bọn Mông Cổ khi chiếm Trung
Quốc xong, nó còn tính giết sạch người Hán để có chỗ nuôi súc vật. Nhưng
trời đất có đức hiếu sinh nên người Hán lúc đó thoát nạn. Vậy mà bây
giờ giới lãnh đạo ở Trung Quốc vẫn không biết mình đang nằm ở đâu trong
cái lò bát quái mới chết chớ?
Ngày xưa, tôi có đi làm công ty
của người Hoa gần mười năm. Và từ đó lòng tôi mới có một sự kính trọng
yêu quý người Hoa thiết tha vô cùng. Âu đó cũng là nhân duyên. Vì thế
bây giờ tôi không nở nhìn thấy hơn một tỷ mấy người Hoa thân yêu, đi vào
cửa tử của cái bát quái trận đồ địa ngục kia được. Mà Trung Quốc thất
bại thì Việt Nam sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều, thì cũng coi như là thất bại
luôn. Bây giờ biết tính sao trời? Rất tiếc là tâm tính người Hoa khi
gặp thời phát triển mà không cứu Việt Nam, mà còn nhân đó ức hiếp Việt
Nam mãi. Nếu bây giờ Trung Quốc qua được kiếp nạn bát quái trận đồ này,
thì phúc lớn cho thiên hạ lắm, nhất là Việt Nam ta đó.
Nghĩ
phải trái, tình lý thương đau yêu ghét căm hờn, phúc họa giữa Việt Nam
và Trung Quốc, đúng thiệt là bi kịch đau lòng quá đi. Híc híc!
Người Trung Quốc khôn ngoan tính toán quá làm chi, biết đâu bên nước Nam
kia có người còn lập ra đại trận Thiên La Địa Võng trời đất mịt mù rồi,
bít kín đường đi lối về rồi. Ha ha ha! Trước sau gì bạn hiền của mình
cũng “tiến thoái lưỡng nan đi về lận đận” mà thôi. Ha ha! Bây giờ chỉ
còn một cách là nghe lời ta đi. Ta chính là Bậc Toàn Thắng Vương đây! Ha
ha! Không thì cứ để ba năm, rồi gom hết tất cả mấy trăm ngàn thầy bùa
thầy pháp, bấm quẻ bấm độn, xem sao xem bói, coi vận nước sao trời tinh
tú thử đi, thì thấy lời ta nói có đúng không? Ta thấy quốc mạng của
người Trung Quốc kẹt cứng không có đường nào ra hết rồi. Ha ha! Nếu đi
tới nữa là chết cho nhanh..Ha ha! Trời cao có mắt mà, mấy ngàn năm đè
đầu cởi cổ người ta riết làm chi? Bây giờ nguyên khí thằng em nó mạnh
hơn nó đè cho tắc thở luôn..Ha ha!
Hãy nhớ! Người gặp đại nạn
mà không chết tất về sau sẽ là anh hùng. Nước Việt Nam ta xưa nay đau
khổ khói lửa chiến tranh mãi miết không ngừng. Kể từ thời Chúa Nguyễn
Hoàng vào Nam lập nghiệp, thì chính ông là người có đức lớn, tài trí hơn
người nên giang sơn bờ cỏi nước Nam mới mở rộng mãi tới ngày nay. Sau
này có Hồ Chí Minh là người lận đận tai nạn nhiều, nhưng xứng đáng là
bậc anh hùng cứu quốc, do cái đức của người quá lớn. Còn mấy ông như ông
Ngô Đình Diệm này kia là tài có to, nhưng đức không lớn. Đức lớn là
phải biết nhẫn nhục chịu đựng thiệt thòi hy sinh cho người khác no ấm
yên vui. Mình có thể bị thiệt hại, nhưng lòng luôn muốn bảo vệ cho
người. Như thế mới gọi là đức lớn được. Còn đàng này người Trung Quốc
tham tàn quá xá, thì chết cứng là phải rồi còn gì đâu mà khóc với
sầu..Ha ha!
Thời Mao Trạch Đông tranh chấp với Tưởng Giới
Thạch. Rõ ràng là ông Mao được lòng người hơn, có tâm thế bình tỉnh vững
vàng hơn. Còn ông Tưởng thì tư thế bên ngoài mạnh mẽ hơn ông Mao. Hãy
nhớ! Tâm thế và tư thế nó giống như nước với lửa. Như trí mưu và sự bình
tỉnh sáng suốt, như tài với đức vậy. Thuở ban đầu đất nước còn hàn vi
khốn khó, ông Mao rất yêu quý đồng bào chiến sỹ. Ông đã từng chống gậy
đi bộ vượt Trường Giang với mọi người, chứ không đi xe hay cho người
khiêng. Đêm lạnh ông đem áo đắp cho chiến sĩ đồng bào. Tin đó truyền đi
cả nước hân hoang vui mừng. Trái lại ông Tưởng thì ỷ vào quân đông sức
mạnh, mưu kế công thành, thuật dùng binh biến hóa hơn người. Nên suốt
ngày kéo quân vây đánh quân Cộng Sản mãi, rồi giết hại dân lành không
biết bao nhiêu mà kể. Khi quân Nhật tấn công thì không chịu hòa với Cộng
Sản, để cứu nước đến nổi bị thuộc hạ bắt trói. Người hung hăng thiếu
sáng suốt như thế sao không thua ông Mao, là người điềm tỉnh sâu sắc
chắc chắn và mưu lược. Nhất là ông đề ra những chiến lược chịu đựng gian
khổ, để chiến thắng quân Tưởng rất là thông minh.
Vậy mà sau
này lên nắm quyền sinh sát cả nước. Ông Mao đã áp dụng những mưu kế của
bọn tiểu nhân để sát hại đổi thủ chính trị, của mình một cách quá tàn
ác. Từ đó đức lớn của ông mất dần. Kế đó ông Đặng Tiểu Bình cũng vậy. Vì
Việt nam cứng cỏi khó dạy khó sửa, nên ông Đặng đã phạm nhiều sai lầm
trong cách ứng xử độc ác thâm hiểm với Việt Nam. Từ đó về sau đức lớn
của nước Trung Hoa vĩ đại mất dần. Và từ đó tầm nhìn chiến lược phát
triển của họ vô tình đã đi ngược với tinh thần thời đại. Điều này càng
dài lâu, thì lại càng dấn sâu vào khó khăn mịt mù không thể xoay sở được
nữa...
Cho nên ngày nay chúng ta đã biết. Dù Trung Quốc chưa
bao giờ có lòng tốt với Việt Nam cả. Nhưng dù sao nếu nhìn toàn cục mà
nói: Thì Trung Quốc và Việt Nam có gắn liền sinh mệnh với nhau. Điều này
người Trung Quốc nên hiểu nhiều hơn người Việt Nam, thì mới tháo gở
được vấn đề của mình, cũng như của Việt Nam luôn. Vì Việt Nam lúc nào
cũng khó khăn muôn trùng khi một mình bơ vơ giữa biển lớn, mà sau lưng
thì có Trung Quốc luôn chèn ép bóp nghẹt không ngừng. Vậy mà Việt Nam
vẫn tồn tại vươn lên phát triển được. Và Việt Nam làm được như thế là
nhờ đức lớn của Hồ Chí Minh để lại. Thứ hai là các nhà lãnh đạo của Việt
nam thật bản lĩnh sáng suốt, đã biết cách lèo lái con thuyền đất nước
đi đúng hướng, trong mọi tình huống bằng các phương pháp đối nội và đối
ngoại khôn ngoan phù hợp nhất.
Đức lớn là không có chết đâu.
Bây giờ nhìn lại từ thời nhà Lý đến giờ, thì Việt Nam có mấy người gọi
là đức lớn như sau. Đó là Lý Thái Tổ, Trần Thái Tông, Lê Lợi. Nguyễn
Hoàng, Hồ Chí Minh. Mỗi con người đó đều “lấy đại nghĩa để thắng hung
tàn, lấy chí nhân để thay cường bạo” hết. Thắng không đuổi cùng giết
tận, thua không nản chí mà lập chiến khu chiến đấu chờ thời cơ. Lịch sử
Việt Nam thì vậy. Còn lịch sử Trung Quốc cũng như thế thôi, và điều này
thì người Trung Quốc chắc cũng tự biết rồi.
Hãy nhớ! Mỗi người
lãnh tụ có đức lớn như vậy, thì sẽ làm cho quốc gia thịnh trị nhiều nhất
khoảng bốn trăm năm. Vậy người vô đạo như Tần Thủy Hoàng chỉ có một đời
mấy chục năm, cho dù đã hoàn thành đại nghiệp thống nhất thiên hạ rồi
đó. Còn Lưu Bang và Mao Trạch Đông ai có đức lớn hơn. Và bờ cỏi giang
sơn giữ được bao lâu thì người Trung Quốc họ cứ tự tính ra là biết liền
chứ gì.
Còn Bác Hồ có đức lớn, có công cứu nước Việt Nam ta
trong tù đày nô lệ là công lao và sự hy sinh của người lớn lắm. Cái sự
đau khổ hy sinh của người đến tận ngày nay là vô cùng tận, mà không ai
biết hết được đâu, chỉ vì cái nhận thức của Cộng Sản khác với Phật Giáo
mà thôi. Thôi việc này không nên nói. Nhưng ta chỉ giận đời con cháu Bác
Hồ sao vô lương tâm đến thế? Suốt ngày ăn chơi tham nhũng không biết sợ
không biết chán. Tuy nhiên đảng ta cũng sáng suốt, khi luôn biết lựa
chọn người đứng đầu nhà nước là người có đức lớn, nên đảng mới vững mạnh
được.
Ngày nay nhà nước Trung Quốc nên đặt ra một cái chức gì
đó, để tôn thờ cái đức lớn chính nghĩa của mình thì mới mong yên ổn
được. Cái chức đó chỉ là biểu tượng thôi, và không có quyền lực gì ráo
hết, nhưng nó phải lớn nhất nước. Người được giữ chức đó không phải bầu,
mà do nhà nước chỉ định không kỳ hạn, không có nhiệm kỳ gì hết. Vì cả
nước xét coi ai là người có đức lớn nhất nước như một thiền sư, một học
giả, hay nhà giáo dục gì đó. Người đó y như là vua vậy, và phải được
lòng người để cân bằng các thế lực trong nước, cũng như cảnh báo các
thái độ cực đoan hiếu chiến có thể xảy ra…Và nếu bây giờ Trung Quốc chịu
làm như vậy, thì từ từ tai nạn sẽ giảm dần rồi sẽ dễ thở hơn…Tuy nhiên
còn nhiều thứ nữa…
Hãy nhớ! Từ một gia đình, cho đến quốc gia
và cả thế giới. Thì mỗi thời kỳ lịch sử nó sẽ ứng hợp khác nhau. Đế chế
Anh đã từng mạnh nhất thế giới hơn cả trăm năm. “Mặt trời không bao giờ
lặn trên nước Anh” đó là câu thành ngữ đầy tự hào của người Anh. Lúc đó
nước Mỹ bây giờ cũng chỉ là thuộc địa của Anh thôi. Nhưng đến khi nước
Anh biết co lại và vẫn giữ vững tâm thế của mình, thì an ổn ngon lành
như thường. Nên nhớ, nước Anh có đức lớn, nên bao lần mấy thằng giặc như
Napoleon hay Hitler muốn tấn công cũng không thành. Và lịch sử nước Anh
là một nước quang vinh lỗi lạc nhất. Vì họ là giống người cao quý văn
minh nhất. Bây giờ đất nước họ tuy nhỏ, như tinh thần nguyên khí quốc
gia rất mạnh. Nên tôi nghĩ nước Anh nếu đem so sánh hết tất cả các nước
trên thế giới này, từ cổ chí kim thì không có nước nào hơn được cả.
Còn thời đại này là nước Mỹ lãnh đạo thế giới bằng chính khí chính
nghĩa. Sở dĩ nước Mỹ được như ngày nay là do nước Anh “lót đường” và
nhường chỗ cho. Vì chỉ còn hai trăm năm nữa là loài người bước chân đến
thiên đàng rồi. Và đó cũng chính là thời đại huy hoàng nhất của loài
người. Nước Anh ngày xưa làm chủ thế giới bằng cái bạo tàn. Nhưng khi họ
vào Ần Độ vấp phải những cuộc đấu tranh bất bạo động ở đây. Cũng như ở
Philipin vv. Ở đâu họ cũng thấy người dân bản xứ mọi rợ, đều có khả năng
dạy cho họ về những bài học làm người lớn lao nhất. Từ đó trái tim họ
thức tỉnh để rút lui trước khi bị đánh bại hoàn toàn.
Một con
người hay một quốc gia, mà biết tiến thoái đúng thời thế thì yên ổn
thành đạt. Ngược lại nếu không biết thì sẽ tiêu vong. Cái đó chính là
các chính sách đối nội, đối ngoại phải trợ sức cho nhau thành công, chứ
không phải chồng chéo rối loạn ngược chiều nhau làm hại nhau.
Nước Mỹ làm chủ thế giới từ đây đến hai trăm năm nữa, thì sẽ mất về tay
Trung Quốc. Và vì sao như thế. Vì lúc đó con người chúng ta đã suy nghĩ
khác hẳn bây giờ rồi. Nữ Thần Tự Do của nước Mỹ đã chiến thắng tất cả,
đã soi sáng tất cả. Nhưng khi đó là sự soi sáng dùm cho Trung Quốc lên
ngôi. Trung Quốc lên ngôi thì Việt Nam cũng huy hoàng sáng láng đẹp trai
con bà hai luôn. Ha ha! Vì lúc đó tại đại lục đã là thiên đường dân chủ
tự do, kết tinh với tinh thần từ bi yêu thương của đạo lớn phương đông.
Còn cái gọi là Cộng Sản gì đó thì đã là quá khứ rồi..Ha ha! Sự thật là
như thế ai mất lòng ráng chịu nhe! He he!
Tuy nhiên người Trung
Quốc mà giác ngộ Phật pháp được, là thoát ra cái trận đồ bát quái này,
thì họ mới tiến lên được tới chỗ đó, nếu không thì đi thụt lùi rồi húc
đầu vô tường luôn. Cho nên bây giờ tôi phải nghĩ cách không cho bọn
phương tây chiến thắng Trung Quốc. Và đó là điều tôi phải quyết tâm làm,
vì nó có liên quan đến đất nước tôi, dân tộc tôi. Ha ha! Vì tôi biết tư
tưởng cực đoan phương tây mà trả thù thì khủng khiếp lắm đó. Vã lại nếu
Trung Quốc mà qua được đại nạn này, và đối xử tốt đẹp chút xíu với Việt
Nam thôi, thì Việt Nam sẽ được nhờ nhiều lắm…Ha ha!
Người
Trung Quốc chắc cũng biết câu nói của Lão Tử chứ gì. Trong cái to xác
hầm hố của Trung Quốc bây giờ thì đang chứa cái mầm mống của bại vong.
Và trong cái ốm yếu tả tơi của Việt Nam bây giờ thì đang chứa cái mầm
mống hưng thịnh như vũ bão. Ha ha! Trời cao có mắt mà. Vậy bây giờ Việt
Nam và Trung Quốc có chung sinh mệnh tinh thần, cũng như bờ cỏi thiên
nhiên địa lý không tách rời nhau được. Vậy cả hai đều phải hợp tác mà
sữa chữa đi. Việt Nam cần kinh nghiệm phát triển của Trung Quốc, còn
Trung Quốc phải cần ta dẫn đường chỉ lối đi ra cái trận đồ bát quái đen
thui đó. Lòng ta không bao giờ muốn hại ai, cho dù người đó là kẻ thù
giết cha giết mẹ ta đi nữa. Ha ha ha! Tin hay không là do người! Sinh
mệnh người trong tay người, mà không lo thì trời cứu cũng không được
đâu. Sở dĩ ta muốn cứu người vì cội nguồn gốc gát của ta là từ người mà
ra đó. Thế thôi! He he!
Hãy cố vươn vai mà đứng
To son lên môi lạnh lùng
Hãy cố yêu người mà sống
Lâu rồi tai nạn cũng qua...
Thôi cứ như vậy đi. Người biết mình biết ta thì dễ. Người làm khó ta
thì người cũng tiêu tùng sớm luôn, mà ta cũng ảnh hưởng ít nhiều thì
cũng phải chịu thôi chớ biết sao bi giờ? Ha ha! Anh em hại nhau thì
người ngoài sao cứu được. Anh em mà giúp nhau thì cùng nhau vững bước đi
lên, và người ngoài cũng vui lòng. Tình thế bây giờ rất khó khăn cho
Trung Quốc rất lớn. Vì Trung Quốc đang bị “Thập Diện Mai Phục’ như vầy
mà còn làm khó Việt Nam thêm chút xíu nữa, thì quả là sai lầm khôn tả.
Cái sai lầm này sẽ đẩy Trung Quốc tới chỗ trở thành Osin của thế giới
thì chán lắm nhe!
Thôi nói tới đây thôi. Bây giờ tôi xin nói lại về cái vụ phong thủy nhà cửa ở Việt Nam.
Ngày xưa khi dời đô về Thăng Long. Thiền sư Vạn Hạnh có tính toán rằng:
Sau này nước Nam ta sẽ hóa rồng bay lên tại đây. Tuy nhiên thủ đô Hà
Nội đất Bắc Việt Nam là nơi linh khí núi sông hội tụ là không sai. Nhưng
về địa lý thì quá nhỏ bé, (chỉ bằng 1 phần 20 thủ đô Bangkok của
Thailand). Và lại nằm ngay trong vùng khống chế của hạm đội tên lửa Nam
Hải của Trung Quốc. Ngoài ra tiềm lực kinh tế của miền Bắc không bằng
miền Nam. Vậy nếu đặt thủ đô ở đất Bắc thì chúng ta chậm giàu, chậm phát
triển hơn để thủ đô ở trong Nam. Nhưng bù lại chúng ta bảo tồn được khí
lực hùng vĩ của núi sông. Còn nếu đem thủ đô vào Nam thì thoát khỏi sự
không chế của thiên triều phương Bắc, và dĩ nhiên chúng ta sẽ phát triển
rất nhanh. Nhưng nguyên khí quốc gia bốn ngàn năm bị mất là điều đáng
tiếc vô cùng. Thôi thì cứ như vậy là tốt nhất. Đất nước Trung Quốc bây
giờ nguyên khí tiêu tán rất nhiều, họ có chỉa tên lửa vào thủ đô của
chúng ta, thì cũng không bắn được phát nào đâu mà lo. Vì đó là đất Thăng
Long, và ngày hôm nay đã có một con rồng vàng bay lên rồi đó nhe! Ha
ha!
Còn về phần cái nhà tù bát quái trận đồ Chí Hòa thâm độc
tàn ác kia, nằm giữa lòng thành phố Sài Gòn. Thì nên phá bỏ ngay đi, rồi
san bằng làm công viên trồng cây xanh lên. Ở giữa đó xây một cái đài
cao thờ ông Phật Tỳ Lô Giá Na bốn mặt nhìn bốn hướng đông tây nam bắc.
Phật này chính là sức mạnh của thực tại thiên nhiên, còn gọi là Vạn Pháp
Vô Ngã. Phật này thờ ở phía Nam là tốt nhất. Nó sẽ nhận được linh khí
từ đất Bắc Thăng Long Hà Nội thì đất nước vươn lên mấy hồi. Còn cái cây
kiếm do Ngô Đình Diệm cắm xuống ở Hồ Con Rùa thì cũng phải bỏ đi cho. Vì
họ Ngô nghĩ rằng mình là anh hùng chống kiếm giữ đất xưng đế phương Nam
đó. Đế đâu không thấy mà chỉ thấy đế sống nổi lấy gì giữ đất. Ngày nay
đất nước ta đã thống nhất lâu rồi, thì cắm gươm cắm kiếm như vậy là làm
đau lòng đất mẹ phương Nam. Cho nên phá bỏ cái cây kiếm đó luôn đi là
hanh thông tấn phát ào ào thôi..Ha ha!
À! Cái này không phải mê
tín nhe! Nhưng khi tư tưởng con người đạt tới chỗ thông suốt, thì những
vấn đề tâm lý nó cũng rõ ràng như khoa học vậy thôi. Thực tại thiên
nhiên và tâm linh tâm thức là một. Chúng ta không vô đạo vô thần, nhưng
chúng ta cũng đừng mê tín dị đoan bậy bạ. Vấn đề tôi nói ở đây là chúng
ta không biết thì thôi, thì cho nó mù mịt cắm đầu xuống đất luôn. Nhưng
nếu biết thì chúng ta nên điều chỉnh như cân bằng tâm trí là an ổn. Và
một đất nước cũng vậy. Hình thể núi sông là tự nhiên nó tốt, nhưng chúng
ta không biết, và làm sai hết vì tham lam ngu dốt. Nên bây giờ phải sửa
chữa lại cho trong ngoài ăn khớp với nhau là tốt thôi có gì đâu…Vì tôi
ghét nhứt là bùa chú mộng mị duy tâm nghen. Đời tôi ghét nhứt là nhang
khói khấn vái lạy lục. Tôi là con người chỉ đọc triết tây và sùng bái
khoa học. Nhưng chả biết sao lại hốt nhiên đại ngộ như vầy, chứ tôi
không phải cái loại bùa phép thần thánh u mê nhe!
Vậy một cái
nhà tù nằm trong lòng thành phố, thì nó cũng như một khối đau khổ nằm
trong lòng người. Cho nên nhà tù và chùa chiền là phải đem ra ngoài
thành phố dân cư đông đúc đi là tốt nhất. Không đem ra được thì không
nên xây mới thêm cái nào hết. Một dân tộc biết sống vượt qua đau khổ thì
mới thành công. Người phương tây họ giàu có như vậy, nhưng triết học
của họ là địa ngục. Người trí thức nghèo khổ ở phương tây giá lạnh là
khổ nhất thế giới. Họ sống hoang vu từ trong ra ngoài cho đến chết mà
thôi. Vì thế từ đây trở đi, người phương tây sẽ rất ái mộ đạo Phật. Và
những gì tôi nói đây là rất sâu kín, mà cũng rất rõ ràng thích hợp với
căn cơ người phương tây. Vì người phương tây đi từ ác đến thiện. Mà hôm
nay họ được gặp tôi, là họ tin hiểu liền còn nhanh hơn mấy cha nội nhà
giàu mới nổi ngã mạn người Châu Á nữa.
Hãy nhớ! Tôi đã từng
sống hai năm trong trạng thái thần kinh cùng cực, nên tôi biết thế nào
là nổi đau khổ bất tận cùng cực của con người phải mang. Đó là nổi thống
khổ từ tâm lồng lộng của kiếp người. Cứ mở kinh Phật ra xem phần địa
ngục vô gián đi là sẽ rõ. Bệnh thần kinh nó y hệt như thế đó. Và đức
Phật Thích Ca ngày xưa cũng đã từng đi qua 12 cửa địa ngục rồi, mới nói
kinh Địa Tạng chính xác như vậy chớ. Đừng tưởng cái gì rồi sẽ hết. Không
có hết đâu, mà nghiệp chướng trùng trùng lớp lớp, hết cái này tới cái
kia nếu như chúng ta cứ mở rộng ra mãi không ngừng. Vì con người ở đâu
cũng khổ hết. Nhiều người quan niệm mình phải phấn đấu tới cái chỗ đó là
hết khổ. Nhưng khi anh có công ty có tập đoàn rồi. Làm tổng thống rồi,
thì nổi khổ đau còn cao hơn. Và trong bất cứ trường hợp nào, chúng ta
cũng phải vượt qua thôi chớ biết sao bi giờ? Chúng ta mà sai lầm thì sẽ
kéo theo mấy ngàn người chết đói. Một ông tổng thống sai lầm thì cả nước
điêu linh khốn cùng…Hãy nhớ lấy.
Hơn một thế kỷ nay, loài
người chỉ kinh ngạc sửng sốt với cái trí tuệ khoa học hữu vi thôi chớ
gì? Nhưng cái trí tuệ vô vi của mỗi một người thôi nó còn kinh khủng hơn
gấp mấy ngàn lần cái trí tuệ khoa học hữu vi đó nữa. Hãy chờ đó, có
phim hay coi hoài luôn nha!..Ha ha ha!
Tóm lại, nói về phong
thủy nước ta, giang sơn gấm vóc của quê hương mình như vậy là tuyệt vời
rồi. Nước ta có biển rộng núi cao, có dãi Trường Sơn làm thành trì vững
chắc, có bờ biển rộng thông suốt từ Bắc chí Nam. Thủ đô đặt ở đất Thăng
Long Hà Nội là vượng khí lên tới trời xanh. Miền Nam phá cái nhà tù khám
lớn Chí Hòa trận đồ bất quái đi là xong. Ngoài Bắc là Niết Bàn, là rồng
vàng ẩn mình trên mây không ai thấy được. Còn trong Nam là Thực Tại, là
thờ Phật Tỳ Lô Giá Na bốn mặt ngoài trời. Còn mấy cái chùa nào còn thờ
Phật Tỳ Lô Giá Na ở trong chùa, thì cũng phải đem ra ngoài luôn. Không
đem ra ngoài được, thì phải dở cái nóc chùa đó ra mà đặt mấy tấm kiếng
trong suốt vào thì mới được. Còn nếu như tìm được cái núi nào cao nhất
miền Nam, rồi đặt tượng Phật Tỳ Lô Giá Na bốn mặt lên đó thờ, là ngon
nhất rồi đó. Làm cái gì cũng phải đúng âm dương hài hòa thì vượng khí
phất lên tại Niết Bàn. Và phải có chỗ đón lấy ở Thực Tại mà phát triển
ào ào lên chớ. Chúng ta làm như thế thì thành công huy hoàng chớ có gì
đâu mà lo…Ha ha ha
Kính chúc Việt Nam tấn phát an toàn. Kính chúc tình anh em Việt Nam – Trung Quốc vững bền yêu quý lẫn nhau muôn đời
Trí đức thiên địa trời người là ở chỗ này. Cân bằng tâm trí cũng giống
như phong thủy hữu tình vậy thôi. Trong ngoài ứng hợp điều hòa cân bằng,
thì không mắc kẹt là tấn phát an toàn. Vạn sự như ý cát tường hanh
thông vi vu…
Nguồn: FB Hà Hùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét