1. Vị trí địa lý và điều kiện tự nhiên
Vĩnh Lộc
là một huyện trung du và miền núi ở phía Tây tỉnh Thanh Hóa, phía Bắc giáp với
huyện Thạch Thành, phía Nam giáp với huyện Yên Định, phía Đông giáp Hà Trung và
phía Tây giáp với Cẩm Thủy.
Vùng đất
Bồng xưa nay thuộc địa phận ba xã Vĩnh Tân, Vĩnh Minh, Vĩnh Hùng, là vùng nằm
trong địa phận huyện Vĩnh Lộc, cách trung tâm thị trấn Vĩnh Lộc khoảng 15 -16km
về phía Tây. Theo đường 217 từ trung tâm vùng đất Bồng Trung xuôi về thành phố
Thanh Hóa khoảng 43km, vùng đất Bồng xưa trải dài khoảng 4km theo triền đê sông
Mã.
Trên bản
đồ địa lí vùng châu thổ sông Mã, vùng đất Bồng thuộc trung tâm của đồng bằng
trung lưu sông Mã.
Vùng đất
Bồng xưa nay gồm làng Bồng Trung, Bồng Thượng, Bồng Hạ, nằm ở phía Đông huyện
Vĩnh Lộc trên bờ Bắc sông Mã, bên kia bờ Nam là địa phận của huyện Yên Định.Tên
gọi “Trung”, “Thượng”, “Hạ” là để phân biệt vị trí của làng theo cách định vị
dân gian bởi ba làng Bồng cùng định cư ở bờ Bắc sông Mã: Làng Bồng Thượng ở
phía trên, Bồng Trung ở giữa, Bồng Hạ ở phía dưới (theo dòng chảy của sông Mã).
Làng Bồng Trung nằm giữa làng Bồng Thượng và làng Bồng Hạ, trước đây ranh giới
của các làng thường không rõ ràng. Ba làng Bồng nằm ở khu vực trung tâm của
châu thổ sông Mã cận kề Ngã Ba Bông (nơi sông Mã phân nhánh đẻ về với Biển).
Đây là vị thế đắc địa trong lịch sử hình thành và phát triển của xứ Thanh.
Là vùng
nằm trong khu vực đồng bằng sông Mã nhưng cảnh quan thiên nhiên, điều kiện tự
nhiên vùng đất Bồng khá đa dạng và phong phú.
Với điều
kiện tự nhiên, địa hình đa dạng có sông, có núi, có đồng ruộng, có bãi bồi ven
sông tạo nên vùng đất Bồng trù phú và đa dạng.
Dọc theo
triền sông Mã là bãi đất phù sa chủ yếu trồng rau màu. Đất ruộng sau làng có
đất pha cát, đất thịt, đất sét. Điều kiện thổ nhưỡng ở đây tạo điều kiện thuận
lợi cho việc thâm canh, tăng vụ, gối vụ. Đặc biệt hàng năm vào mùa nước lên
dòng sông Mã mang lại cho vùng một trũ lượng phù sa lớn bồi tụ cho đồng ruộng.
2. Sự hình thành làng xã
Theo các
nguồn tư liệu khảo cổ thì Vĩnh Lộc là vùng đất đã có con người cư trú từ rất
sớm, cách ngày nay khoảng 6000- 7000 năm trước, chủ nhân văn hóa Đa Bút đã tiến
từ trong hang động ra ngoài chinh phục đồng bằng châu thổ sông Mã. Di tích cư
trú của người Đa Bút tìm thấy ở Làng Còng, Bản Thủy, Đa Bút… Cơ sở để nhìn nhận
là di tích khảo cổ Cồn Hến. Đó là đóng tro bếp của người Đa Bút để lại trong
quá trình sinh sống.
Nguồn tư
liệu địa chất, khảo cổ, văn hóa, cùng nhiều nguồn tài liệu khoa học khác cho
thấy lịch sử vùng đất Bồng gắn liền với lịch sử hình thành và phát triển của
vùng châu thổ sông Mã.
Tổ chức
hành chính làng xã của vùng đất Bồng cũng thay đổi theo các triều đại, sự thay
đổi tổ chức hành chính của tỉnh huyện.
Theo
truyền văn và gia phả các dòng họ định cư sớm ở vùng đất này cho biết: Các làng
Bồng được tạo dựng vào khoảng thế kỉ XIV và được tái lập vào đầu triều Lê. Ba
làng Bồng xưa có tên là làng Đông Biện (Bồng Trung ngày nay), làng Biện Thượng
(thuộc Vĩnh Hùng ngày nay), làng Biện Hạ (thuộc Vĩnh Minh ngày nay). Đến thời
vua Tự Đức nhà Nguyễn đổi tên gộp thành Tổng (Tổng Biện Thượng có 9 xã, thôn,
vạn gồm: Biện Thượng, Đông Biện, Biện Hạ, Mai Vực, Đa Bút, Bản Thủy,Thọ Lộc,
Kim Sơn và Vạn Biện Thượng) và đổi tên Biện Thượng thành Bồng Thượng. Năm 1885
vua Hàm Nghi cho đổi Biện Hạ thành Bồng Hạ, Đông Biện thành Bồng Trung và Tổng
Biện Thượng đổi thành Tổng Bồng Thượng. Bởi theo lối truyền văn chữ “ Biện”
trùng tên hý với vị tổ của họ “Nguyễn Phước” nên đổi tên.
Trước năm 1945 Bồng Trung, Bồng
Thượng và Bồng Hạ thuộc tổng Bồng Thượng huyện Vĩnh Lộc. Sau cách mạng tháng
Tám năm 1945, chính quyền cách mạng quy định tên gọi và địa giới hành chính của
xã là xã Hùng Lĩnh, đến tháng 6/ 1946 đổi tên là xã Vĩnh Hùng, xã lúc này gồm
hai làng là Bồng Thượng và Việt Yên. Còn các làng thuộc Vĩnh Minh và Vĩnh Tân
nay thành lập nên xã Duy Tân, đến 4/1954 xã Duy Tân lại tách thành hai xã Vĩnh
Tân ( gồm làng Bồng Trung và Đa Bút) và Vĩnh Minh ( gồm 3 làng Bồng Thôn, Bồng
Hạ, Mai Vực).
Từ đó
tới nay, địa giới hành chính, tên gọi của huyện có thể thay đổi nhưng tên gọi
của ba làng Bồng không thay đổi.
* Làng
Bồng Trung nằm ở phía Đông huyện Vĩnh Lộc, làng được thành lập năm Hồng Thuận
thời vua Lê Tương Dực (1509-1510). Khi Hồ Qúy Ly xây thành An Tôn đã bắt nhiều
người họ Mai ở đất Nga Sơn Thanh Hóa đi làm phu phen tạp dịch xây thành. Người
Nga Sơn đi qua vùng đất Đông Biện thấy đất đai màu mỡ, có núi có sông, có cảnh
đẹp, họ liền ở đây lập nghiệp cùng với họ Đỗ, họ Hoàng, họ Phạm sinh sống quy
tụ dân cư lập nên làng Đông Biện. Đến cuối thế kỉ XIX dưới triều vua Đồng Khánh
làng Đông Biện đổi tên thành làng Bồng Trung.
Bồng
Trung nổi tiếng là đất học của xứ Thanh, vùng đất này xưa kia được cha ông xếp
ngang với các vùng đất học nổi tiếng so với các vùng Kinh Bắc, nam sông Hồng,
sông Cả.
“Đông cổ
Am, Nam Hành Thiện
Nghệ
Đông Thành, thanh Đông Biện”
(Trích
Lịch sử Đảng bộ xã Vĩnh Tân, Tr.13)
Chính vì
vậy theo sử sách ghi lại triều Lê có cụ Đỗ Thiện Chính đậu Hoàng giáp và 8
Hương cống (cử nhân). Triều Nguyễn có cụ Tống Duy Tân đậu tiến sĩ, cụ Đỗ Thiện
Kế đậu phó bảng và 31 cử nhân.
* Bồng
Hạ trước đây gồm hai thôn: Thị thôn và Lại thôn. Năm Khải Định thứ 10 (1925)
hai thôn nhập lại thành Bồng Hạ. Làng nằm ở khu vực trung tâm xã, phía Tây giáp
với làng Bồng Thôn, phía Đông giáp làng Mai, phía Bắc là đồng ruộng, phía Nam
giáp sông Mã. Nếu nhìn từ trên cao xuống, hình thể của làng giống như một con
rùa lớn dưới sông Mã bò lên phía Bắc. Làng có diện tích đất tự nhiên khoảng
* Làng
Bồng Thượng, trung tâm của xã Vĩnh Hùng bây giờ là một làng cổ từ xưa là làng
đông dân, đất rộng nằm sát bên bờ sông Mã dưới chân núi Hùng Lĩnh. Làng Bồng
Thượng xưa có tên là Biện Thượng hay còn gọi là làng Báo. Đối với làng Bồng
Thượng các ngõ xóm được ra đời cùng với việc thiết kế khuôn viên chữ Điền,
vuông vức có đường ngang, ngõ dọc với 5 ngõ song song: ngõ Đông, ngõ Thẳng, ngõ
Hát, ngõ Chửa, ngõ Chùa và ba bến sông: bến Đông, bến Hát, bến Chùa. Làng nhìn
ra sông Mã hướng
Xưa làng
có 7 xóm: xóm Thẳng, xóm Đông, xóm Hát, xóm Trung, xóm Đoài, xóm Vạn và xóm
Cùng với
sự thay đổi tổ chức hành chính, địa gianh, địa giới qua các triều đại, tỉnh ,
huyện, thì tổ chức xã Vĩnh Hùng cũng thế mà thay đổi theo.
Tháng 6
năm 1946 đổi tên thành xã Vĩnh Hùng. Xã lúc này có hai làng là: làng Bồng
Thượng và làng Việt Yên.
3. Tình hình Kinh tế - Xã hội
Vùng đất
Bồng nằm ở vùng trung lưu châu thổ sông Mã. Có vị trí địa lí “đắc địa”, cảnh
quan thiên nhiên đẹp, điều kiện tự nhiên môi trường tương đối thuận lợi cho
việc định cư lâu dài và hoạt động sản xuất công – nông – nghiệp. Vùng đất này
sớm nổi tiếng với tên gọi là “Phố Bồng” một trong những “trung tâm” buôn bán
nổi tiếng thời phong kiến.
Nằm trên
thềm phù sa cổ của sông Mã, dọc phía Đông,Tây, Bắc là đồi núi bao bọc, phía
Đất thổ
cũng như đất ruộng ở đây đều là loại đất cát pha, độ phì cao. Loại đất này phù
hợp với việc trồng lúa, hoa màu nhất là trồng lúa và bông. Thổ nhưỡng, đất đai
ở đây tạo điều kiện thuận lợi cho việc thâm canh, tăng vụ, gối vụ, nâng cao
năng suất. Ngoài ra còn có loại đất bán sơn địa (Bồng Thượng) thích hợp với
việc trồng ngô, khoai, sắn, mía đường, đậu, lạc, vừng, thuốc lá… Bồng Thượng
còn nổi tiếng với đặc sản là Sâm Báo (chỉ có ở núi Báo) loại sâm bổ và mát được
dùng để tiến vua.
Nghề
nông gắn với vùng đất Bồng từ xa xưa, nghề trồng lúa nước ở đây có từ lâu đời
bởi đây là nguồn lương thực hàng đầu chiếm vị trí đặc biệt quan trọng trong đời
sống nhân dân. Sức lực của người dân ở đây bỏ ra chủ yếu cho việc trồng lúa
(Bồng Trung nổi tiếng gạo trắng nước trong).
Ngoài
nghề trồng lúa nước, nghề trồng màu ở đây cũng rất phát triển, cư dân ở đây
ngoài trồng cây lúa nước thì còn chú trọng trồng cây ngô, khoai, sắn (chủ yếu ở
Bồng Thượng), lạc, đậu…vì mang lại năng suất cao, là nguồn cung cấp thức ăn cho
gia súc và hơn nữa việc chăm sóc cây trồng không đòi hỏi nhiều công sức và phí
hao tổn.
Bên cạnh
nghề trồng dâu nuôi tằm, trồng bông (trước đây vùng này dải đồng cao sau
núi được ưu tiên trồng bông)thì việc trồng
cây thuốc lá cũng là một trong những cây công nghiệp được trồng khá
nhiều ở vùng này, nơi đây nổi tiếng với giống thuốc lá sợi vàng.
So với
các vùng khác trong địa bàn thì chăn nuôi của vùng khá phát triển nhờ hệ thống
cây lương thực phong phú và đa dạng. Vùng nổi tiếng nuôi nhiều trâu, bò, lợn
của huyện. Nghề chăn nuôi vẫn chiếm vị trí quan trọng trong hoạt động lao động
và sản xuất, càng ngày càng phát triển.
Bên cạnh
trồng trọt chăn nuôi khu vực này từ xa xưa phát triển loại hình kinh tế mở, đặc
biệt là hoạt động giao lưu buôn bán đây có từ rất sớm, điển hình là Bồng Trung
– Làng buôn nổi tiếng ở thế kỉ XVII – XVIII. Bởi làng cổ Bồng Trung nằm ở vị
trí thuận lợi trên đường giao thông thủy bộ nối liền với các trung tâm kinh tế,
chính trị của huyện và tỉnh nên đây sớm trở thành một cơ sở giao lưu buôn bán.
Bồng Trung thời đó còn được gọi là “phố Bồng” nổi tiếng với chợ Bồng. Tại chợ
Bồng có buôn bán nhiều gạo, bông và các sản phẩm nông nghiệp. Đến nay vẫn còn
truyền câu ca dao:
“Mưa từ trong Nghệ mưa ra
Mưa khắp thiên hạ mưa qua Báo Bồng
Gạo chợ Bồng ai đong cho xiết
Con gái Đông Biện ai biết cho thông”
(Trích Làng Bồng Trung 1930 - 2011, Tr.132)
Qua
nhiều thế kỉ hoạt động kinh doanh buôn bán, chợ Bồng đã trở thành thành phần
kinh tế quan trọng của làng. “Chợ đã có tác động sâu sắc vào nhiều mặt đời sống
của làng, biến Bồng Trung có kết cấu độc đáo làng với chợ là một” (Trích Làng
Bồng Trung 1930 - 2011, Tr.132).
Chính vì
vậy hơn một nửa thời gian làm ruộng người làng Bồng tự đi buôn bán, chạy chợ.
Người làng Bồng buôn bán đủ nghề, người làm hàng xáo, người làm bánh, …
Ngoài ra
xa xưa cư dân vùng đất Bồng sớm hình thành các nghề phụ như nghề dệt, nghề làm
hương, làm bánh, ép dầu…để phục vụ nhu cầu tự cấp, tự túc cho gia đình thời bấy
giờ.
Như vậy
thời xa xưa kết cấu kinh tế, xã hội của vùng đất Bồng là một kết cấu kinh tế
bền vững “ nông - công - thương” làm cho các làng Bồng có sức sống mạnh mẽ hơn
so với những làng thuần nông, hay làng buôn bán. Bởi nó tận dụng được nguồn
nhân lực sẵn có không dư thừa nên nhìn chung cuộc sống của họ tương đối ổn
định. Chính vì vậy làm nên tính cách con người nơi đây hoạt bát, lanh lợi, năng
động sáng tạo hơn, phóng khoáng hơn, cởi mở hơn trong lối sống, đồng thời tiếp
thu được nhiều văn hóa của nhiều vùng miền, làm nên đời sống văn hóa của vùng
đất Bồng trở nên phong phú và đa dạng.
Trong
những năm gần đây, nhờ ánh sáng đường lối của Đảng, Nhà nước, sự quan tâm của
cấp ủy, ban ngành, đời sống kinh tế, chính trị, quốc phòng, an ninh, trật tự xã
hội vùng đất Bồng (Bồng Trung, Bồng Thượng, Bồng Hạ) dần được cải thiện, kinh
tế phát triển mạnh, chính trị ổn định, đời sống vật chất tinh thần người dân
được nâng lên rõ rệt. Nhân dân hăng hái tham gia sản xuất, xây dựng nông thôn
mới, xã hội mới.
4. Truyền thống Lịch sử - Văn hóa
Thời kì
phong kiến, vùng đất Thanh Hóa được xem là “sân khấu chính trị” của cả nước thì
Vĩnh Lộc được biết tới với vai trò là kinh đô “Tây Đô” của nước Đại Ngu (1400-
1407) dưới vương triều Hồ. Đây cũng là lần đầu tiên trong lịch sử chúng ta biết
tới vị trí “Thủ đô”, “trung tâm văn hóa, chính trị, kinh tế, xã hội” của Vĩnh
Lộc.
Huyện
Vĩnh Lộc nổi tiếng với truyền thống yêu nước, tinh thần hiếu học, là nơi phát
tích của nhà Hồ và 12 đời Chúa Trịnh. Hệ thống các di tích lịch sử như Thành
Nhà Hồ, Phủ Trịnh, Nhà thờ Hoàng Đình Ái, nhà thờ mộ cụ Tống Duy Tân… là những
bằng chứng hào hùng về vùng đất và con người nơi đây.
Bồng
Trung, Bồng Thượng, Bồng Hạ là vùng đất cổ, có con người tụ cư sớm, là một
trong những địa bàn cư trú của cư dân Việt cổ. Di chỉ khảo cổ học Đa Bút, các
cổ vật bằng đồng, gốm và một vài vũ khí bằng sắt tìm thấy ở chân núi Hùng Lĩnh
(Bồng Thượng) đã chhứng minh vùng đất Bồng cổ xưa đã có người sinh sống và hoạt
động.
Theo gia
phả họ Trịnh Bồng Thượng, họ Đỗ ở Bồng Trung thì vào đầu thời Lê Sơ các làng
Bồng đã tồn tại đủ các xóm, dân cư đông đúc.
Từ rất
sớm vùng đất này được đón nhận những người con Lạc Việt di cư từ đất Bắc vào để
lánh nạn và làm ăn sinh sống. Theo một số nguồn tư liệu thì bộ phận di cư chủ
yếu là từ chân bậc thềm Tây Vu và vùng trũng hồ Lãng Bạc. Khi đến cư trú ở chân
núi Sóc Sơn, các làng Bồng Thượng, Bồng Hạ, Bồng Trung thuộc các xã Vĩnh Hùng,
Vĩnh Minh, Vĩnh Tân của huyện Vĩnh Lộc họ lập làng mang theo các phong tục tập
quán, thành hoàng làng và cả những địa danh quen thuộc nơi quê gốc.
Vùng đất
Bồng là vùng đất lưu vực châu thổ sông Mã trực thuộc huyện Vĩnh Lộc, tỉnh Thanh
Hoá có lịch sử hàng ngàn năm, đã trải qua nhiều vương triều phong kiến, cũng là
nơi phát tích của nhà Trịnh và gắn với 12 đời Chúa Trịnh. Con người làng Bồng
cần mẫn, siêng năng trong lao động, hăng say tham gia sản xuất.
Vùng đất
Bồng có truyền thống yêu nước bất khuất, điều này được minh chứng qua các sự
kiện lịch sử, các nhân vật lịch sử tiêu biểu của vùng như Tống Duy Tân, Hoàng
Đình Aí, Trịnh Tất Đạt…
Thời kì
kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, nhân dân vùng đất Bồng đã đón nhận nhiều
đồng bào tản cư, cùng các cơ quan, đơn vị bộ đội, trường học, công binh xưởng,
bệnh viện của Tỉnh của Trung ương của liên khu Ba, khu Bốn. Đến thời bình cán
bộ và nhân dân làng Bồng cùng cả nước hăng say tham gia sản xuất, luôn tiên
phong trong các phong trào thi đua tổ chức xây dựng quy ước, hương ước xây dựng
làng văn hoá. tổ chức phổ biến, tuyên truyền dường lối, chủ trương, chính sách
của Đảng và Nhà nước để “dân biết, dân làm, dân bàn, dân kiểm tra”. Hoàn thành
các chỉ tiêu, nhiệm vụ mà Đảng và Nhà nước giao cho.
Dưới ánh
sáng đường lối, nghị quyết TW Đảng, Nhà nước đời sống nhân được nâng lên rõ
rệt. Nhân dân càng yêu và tin theo chủ trương, đường lói, chính sách của
Đảng.
Các xã
không ngừng cho xây dựng cơ sở vật chất cho văn hoá đầu tư ngân sách xây dựng
các công trình như nhà văn hoá, hội trường, trùng tu lại đình làng (đình Bồng
Trung, đình Bồng Hạ…) để vừa là nơi hội họp, vừa là nơi sinh hoạt tập thể cho
nhân dân cũng như truyền tải nội dung đường lối chủ trương của Đảng và Nhà nước
tới nhân dân.
Vốn là
vùng đất cổ, có truyền thống Lịch sử - Văn hoá lâu đời và là một trong những
làng cổ tiêu biểu xứ Thanh, các làng Bồng còn lưu giữ khá nhiều di tích lịch
sử, lễ hội thu hút đựơc mọi người trong xã và khách thập phương, con cháu dòng
họ ở xã nô nức tụ hội: Đình Bồng Trung, đình Bồng Hạ, Nghè Vẹt, Phủ Trịnh, các
nhà thờ họ...Chính quyền, các cơ quan lãnh đạo cho tổ chức các hoạt động sinh
hoạt văn hoá lễ hội nhằm gìn giữ, bảo tồn, quảng bá, phát huy các giá trị văn hoá
của vùng đất.
Bên cạnh
chăm lo cho đời sống nhân dân về mặt tinh thần,vật chất. Các cấp còn quan tâm
chú trọng đến công tác giáo dục, y tế, hoạt động tình nghĩa… Truyền thống “
Uống nước nhớ nguồn” thể hiện qua các hoạt động tình nghĩa, qua các phong trào
thi đua lập thành tích, các ngày lễ hội, giỗ tổ, tế họ, các phong trào đền ơn
đáp nghĩa… Đây là những truyền thống tốt đẹp của con người Việt
Những
giá trị Lịch sử - Văn hoá quý giá đó của nhân dân Bồng Trung, Bồng Thượng, Bồng
Hạ càng tô điểm thêm cho lịch sử vẻ vang, hào hùng của xã, của huyện. Bồng
Trung, Bồng Thượng, Bồng Thượng xứng đáng là những làng cổ tiêu biểu của Vĩnh
Lộc nói riêng và của xứ Thanh nói chung.
Nguyễn
Thị Tình
Phòng
Văn Hóa TT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét