Con trâu
thì gọi “con tru”
Con dâu
thì gọi “con du” trong nhà
“Mấn” là
“váy”, “ngái” là “xa”
“Đi mô?”
để hỏi ai là “đi đâu? ”
“Nác su”
ý nói “nước sâu”
“Trấy
bù” để gọi “quả bầu” đấy nha
“Gác
bếp” thì gọi là “tra”
“Lông
cơn” thực chất đó là “trồng cây”
“Ra sân”
thì nói “ra cươi”
“Đi
nhởi” ý nói “đi chơi” ấy mà
“Chúng
tao” thì nói là “choa”
“Các
bạn”, thân mật gọi là “bọn bay”
“Tê” là
“kia”, “ni” là “này”
“Mi”
“mần” ý nói là “mày” “làm” thôi
“Chộ” là
“thấy”, “nhác” là “lười”
“Mắm
tôm” cứ gọi “ruốc bôi” đúng liền
“Đọi” là
“bát”, ”nôốc” là “thuyền”
“Khủy
chân” đích thị có tên “lặc lè”
“Đàng”
là “đường”, “đấy” là “tè”
“Thế
thôi” thì nói “rứa hè” là xong
“Rừng”
là “rú”,“rào” là “sông”
“Ngá
khu” tức thị “ngứa mông” thật rồi
“Mơ” là
“mớ”, “thúi” là “hôi”
“Nỏ
nhởi” ý nói “không chơi” đó mà
“Tê” là
“kia, “tề” là “kìa”
“Cái
môi” tên gọi “cái thìa” đó em
“Đánh
nhau” – “đập chắc” nhớ liền
“Ra
răng” là muốn hỏi em “thế nào”
“Ả” là
“chị”, “tau” là “tao”
“Rứa” là
“thế”, “răng” là “sao” đó mà
“Bổ” là
“ngã”, “mả” là “mồ”
“Lọi
cẳng” để nói đó là “duỗi chân”
Vải
“đen” ắt hẳn vải “thâm”
”Trụt
quỳn” ý nói “tụt quần” thế thôi
“Dốc” là
“trôộc”, “đôộng” là “đồi”
“Mui” là
để chỉ cái “môi” trước mồm
“Đầu” là
“trôốc”, “hun” là “hôn”
“Ló”
chưa hết là “Lúa” còn đấy em
“Ngượng
” là “rầy” “thích” là “sèm”
Ai hỏi
đến “lả” thì châm “lửa” liền
“Nỏ” là
“không” nhé đừng quên
“Lá trù”
chính xác là tên “lá trầu”
“Mắc” là
“bận”, “mô” là “đâu”
“Ăn nể”
, “ăn vã” như nhau cả mà
Có người
gọi “bọ” là “cha”
“Nương”
là “vườn”, “rẫy” gọi là “nương” thôi
“Bù rợ”
“bí đỏ” đúng rồi
“Nước
chè” quê bạn, quê tôi “nác chè”
“Nướng”
là phải “náng” đó nghe
Gọi mang
lọ “mói” thì bê “muối” liền
Trốc
cúi” là “đầu gối” chân
Nói
“đài” múc nước phải cầm “gầu” ngay
“Chủi”
là cái “chổi” đây này
Nói “rờ”
thì cứ đưa tay mà “sờ”
“Lúc
này” tạm nói là “dừ”
“Luộc kỹ
gốc” nhé, “Loọc nhừ côộc” nha,
“Con ga, con kha”
để chỉ “con gà”
“Con bê”
choa nói đó là “con me”
“Con
suối” cứ gọi là “khe”
”Châu
chấu” ngoài đó, ở quê “cào cào”
“Hồ”
nước được gọi là “bàu”
“Cá quả”
cứ gọi “cá tràu” không sai
“Con
người” thì nói “Con ngài”
”Cù cu”
tên gọi của loài “bồ câu”
“tối”
nói “túi”, “túi” nói “bâu”
“Con
sâu” có chỗ gọi “trâu” thật mà
“Hổ bắt”
thì nói “khái tha”
“Muỗi”,
“giòi” thì gọi đó là “mọi”, “troi”
“Con
ruồi” thì nói “Con ròi”
Bắt
“tôi” “Nhúng” đít thì “tui” “trụng” quần
“Con
giun” phải nói “Con trùn”
“Với
chắc” có nghĩa là cùng “với nhau”
“Lộ mô”
có nghĩa “chỗ nào”
Nói “vo
trôốc” là “gội đầu” đó em
“Gạo”
thì gọi “gấu” đừng quên
Ai nói
đến “trự” nhớ liền “chữ” ngay
”Chạc”
là để chỉ cái “dây”
Nói đi
“đâm” gạo hiểu ngay “giã” rồi
Cả anh,
em mẹ tới chơi
Đều chào
là “cụ” thế thôi em ờ
“Sạu”
thì phải hiểu là “ngô”
”O” là
bác gái và “cô” đó mà
“Mẹ
chồng” vẫn gọi “mụ gia”
“Ràn
tru” phải hiểu đó là “chuồng trâu”
“Ròi bu”
ý nói “ruồi bâu”
Hỏi nơi
“rửa bát” là đâu “lộ chồ”
Gọi “vợ”
là “gấy”nhớ cho
Nói
“Nhôông” ắt hẳn chính là “chồng” thôi
“Dao
khoắm” là “rạ” đúng rồi
Bảo đi
lấy “toóc” thì lôi “rạ” về
“Ruộng”
là gọi “roọng” đó nghe
“Anh
nha” cứ nói “eng hè” là xong
“Suôn”
là “thẳng”, “ngoẹo” là “cong”
“Nỏ mần
răng cả” là “không việc gì”
“Gõ đầu”
là “trọi trốc” mi
“Kệ tau”
ý nói làm gì “mặc tôi”
“Trúp
vả” để chỉ cái “đùi”
“Ả nậy”
– “chị lớn” biết rồi chứ em,
“Ngong”
là “ nhìn”, “coi” là “xem”
“Mệ va”
– “chị ấy” mong em chớ cười
“Lớn”
thì nói “nậy” thế thôi
“Lõi”
ngô, lõi mít nói “cồi” đừng lo
“Cây cọ”
choa nói “cơn tro”
Gọi
“tắn”, gọi “tít” “rắn” bò “rết” ra
“Mạo” là
cái “mũ” đó nha
Trong đó
từ “rạc” nghĩa là “xác xơ”
“Anh” là
“eng”, “cô” là “O”
“Mun”
trong bếp củi là “tro bếp” mà…
“Hãi” ma
tức là “sợ” ma
Nói ai
“khun nậy” chính là “lớn khôn”
“Cái
ghế” thì gọi “cấy đòn”
“Ăn
vụng” – “ăn phúng” là con một nhà
“Bà già”
thì gọi “mụ tra”
Mẹ kêu
lấy “đúa” cầm ra “rổ” này
“Tâm
thần” thì gọi “ra ngây”
“Nồi
đất” thì lại gọi ngay “trách bù”
Cái
"gầu" thì gọi cái "đài"
Ra
"sân" thì bảo ra ngoài cái "cươi"
"Chộ"
tức là "thấy" em ơi
"Trụng"
là "nhúng" đấy, đừng cười nghe em
"Thích"
chi thì bảo là "sèm"
Khi ai
bảo "đọi" thì đem "bát" vào
"Cá
quả" thì gọi "cá tràu"
"Vo
trôốc" là bảo "gội đầu" đấy em
***
Nghe em
giọng Bắc êm êm
Bà con
hàng xóm đến xem chật nhà
Khi
"mô" sang "nhởi" nhà "choa"
Bà
"o" đã nhốt "con ga" trong chuồng!
Em cười
bối rối mà thương
Thương
em một, lại trăm đường thương quê
Gió lào
thổi rạc bờ tre
Chỉ qua
giọng nói cũng nghe nhọc nhằn
Chắt từ
đá sỏi đất cằn
Nên yêu
thương mới sâu đằm đó em.
Nghệ an
choa miền trung lắm gió
Có cửa
lò biển hát quanh năm
Cùng quê
Bác xứ sở nước tương
Với
thanh chương, nhút mặn chua cà
Bà già
con trẻ có ngôn ngữ riêng
Đứa mô
chưa ghé một lần
Ráng học
cho kỹ điển từ sau đây
Con trâu
thì gọi là tru
Con giun
thì gọi là trùn đó nha
Con gà
thì gọi con Kha
Còn con
cá quả gọi ra cá tràu
Con sâu
lại gọi là trâu
Bồ câu
thì gọi cu cu đó nà
Con ruồi
lại gọi là ròi
Con troi
thì gọi con giòi nhớ chưa
Con bê
còn gọi là con me
Con mọi
là muỗi khi nghe đừng cười
Mà cười
là choa chửi thẳng tưng
Trốc cha
mi khái cạp là đầu bố mày hổ tha
Mả cha
là ngôi mộ của ba
Mải
thằng cha mi xéo là thằng bố mày cút đi
Muốn yêu
gái nghệ phải biết chuyên cần
Học
nhiều từ ngữ âm vần nghe chưa
Con
người thì gọi con ngài
Cơn –
cây, nước – nác, sân – cươi, đường - đàng
Chủi –
chổi, đọi – bát, mươn – bàn
Nhởi –
chơi, lười – nhác, mần – làm đó nghe
Khủy
chân thì gọi lắc lè
Còn từ
ni nữa nói nghe cùng rầy(ngượng)
Mà có
nói thì bây mới biết
Hun là
hôn đó, nhơ ghi cho kỹ kẻo rồi lỗ to
Nếu yêu
người của mảnh đất gió lào
Thì nên
chịu khó học từ nhiều mà cưa(tán)
Nhưng
học ri vẫn chưa ăn thua
Vì từ
ngài (người) nghệ còn lưa (còn) rất nhiều
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét