XIN CHÀO VÀ CẢM ƠN CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI BLOGSPOT.COM CỦA LUU VAN CHUONG

Thứ Hai, 12 tháng 5, 2014

Phái Võ Đang Trung Quốc Núi Võ Đang

Phái Võ Đang
Tục ngữ Trung Hoa có câu: "Bắc tôn Thiếu Lâm, Nam sùng Võ Đang” dùng để chỉ vị thế của Thiếu Lâm phái và Võ Đang phái. Hôm nay, mời độc giả 24H đi tham quan một di tích gắn liền với lịch sử hình thành phái Võ Đang, đó là Võ Đang Sơn.
Núi Võ Đang Nằm ở tỉnh Hồ Bắc thuộc miền trung của Trung Quốc, núi Võ Đang cao sừng sững. Từ thời nhà Hán, Võ Đang được xem là ngọn núi của Đạo giáo.Võ Đang có 72 đỉnh núi dốc nằm liền kề nhau. Hàng ngàn giáo sĩ của đạo giáo đã chọn núi Võ Đang làm nơi học tập và tu luyện. Hiện nay, vẫn còn 32 đền thờ của Đạo giáo được xây dựng trên khắp ngọn núi. Mỗi đền thờ được tạo dựng từ các hang động nằm bên sườn núi hiểm trở, tạo nên sự hòa hợp giữa con người với thiên nhiên. Ngọn núi chính là Hải Bạt cao 1612 mét, chu vi hơn 800 dặm. Đây là khu phong cảnh rất nổi tiếng, là đất thánh của võ thuật Đạo giáo (đạo thờ Lão Tử tức Thái thượng lão quân), Đạo giáo ở Võ Đang sơn bắt đầu từ đời Chu do Doãn Hy mở. Theo truyền thuyết, Doãn Hy về ở ẩn tại Võ Đang sơn dưới chân vách đá Tam Thiên Môn
Tử Tiêu cung
Tử Tiêu Cung được xây dựng từ thời nhà Minh và trở thành trung tâm của Đạo giáo ở Võ Đang. Những đền thờ và chùa được xây dựng trên núi từ thời nhà Đường đã bị đốt cháy, phá hủy do loạn lạc và đến thời nhà Minh những tổn thương này đã được khắc phục.
Hoàng đế Vĩnh Lạc của nhà Minh đã bỏ ra nguồn quốc phí khổng lồ để trùng tu và xây dựng các công trình tôn giáo ở Võ Đang. Ông rất tôn sùng Huyền Thiên Thượng Đế, người được cho là đã tu luyện thành thần tiên ở núi Võ Đang. Huyền Thiên Thượng Đế còn được gọi là nghiêm phụ, vị thần bảo hộ cho phương Bắc. Hoàng đế Vĩnh Lạc đã tôn thờ Huyền Thiên Thượng Đế và điều này đã thu hút rất nhiều tín đồ Đạo giáo từ Bắc Kinh cũng như khắp Trung Quốc đến tu luyện ở Võ Đang
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương

Võ Đang Sơn
Đời Hán có Mã Minh Sinh, Âm Trường Sinh hai thầy trò cùng đến tu đạo ở núi Võ Đang, từ đó trở đi các người ở ẩn, người thanh cao đến tu đạo tại đây. Đạo giáo ở núi Võ Đang thịnh vượng nhất vào thời Minh. Việc này có quan hệ trực tiếp đến việc cướp ngôi vua của Yên vương Chu Đệ và việc đề xướng tín ngưỡng đức Chân Võ.
Chân võ tức Huyền võ là một trong bốn vị thần tinh tú bốn phương được sùng bái từ thời cổ đại. Trong nhị thập bát tú, bảy ngôi sao phương Bắc hình tựa Quy Xà (rùa rắn) vì nằm vào phương Bắc, phối hợp với nước màu đen vì thế gọi là “Huyền”, Quy Xà thân có vẩy Kỳ Lân nên gọi là “Võ”. Đến thời Bắc Tống vì kỵ huý nên đổi là “Chân Võ”.
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
  Cảnh đẹp bốn mùa trên Võ Đang Sơn
Đầu đời Minh Kiện Văn Đế (gọi theo niên hiệu của Minh Huệ Đế làm vua từ 1399-1403 tên là Châu Doãn Mân, sau bị Thành Tổ là Châu Đệ cướp ngôi) dùng bọn Tề Thái bày mưu cướp đoạt của các “phiên” (tên chỉ các thuộc quốc hoặc các thân vương trấn giữ biên ải xa kinh đô).
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
Vách núi hiểm trở
Yên Vương Châu Đệ cất quân chống lại, sử gọi là “Tĩnh Nạn”. Nhưng Châu Đệ là một phiên vương lại đem quân đánh Thiên Tử, về danh nghĩa, thanh thế đều không có lợi vì vậy phải mượn đến oai thần thánh.
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
Chi tiết hoa văn trong kiến trúc cổ Trung Quốc
Thần Chân Võ trấn thủ phương Bắc nên cũng bị Yên vương Châu Đệ ở phương Bắc lấy làm hình ảnh phản chiếu lại thanh uy trên thiên quốc.Theo truyền thuyết, lúc đúc tượng thần Chân Võ đã đúc giống hệt Châu Đệ. Cướp được ngôi đế xong, năm Vĩnh Lạc thứ 10 (1412) Minh Thành Tổ Châu Đệ lệnh cho Thị lang bộ Công là Quách Tiến, Long Bình Hầu Trương tín cùng Phò mã Đô úy Mộc Tích Lâm Sơn đốc công xây dựng cung quán ở núi Võ Đang, dùng đến rất nhiều lương tiền trong kho nhà nước, trưng dụng quân dân hơn 30 vạn người kéo dài 11 năm, từ châu thành Cổ Phong có cung Vĩnh Lạc đến Kim điện trên Thiên trụ phong lát đường bằng đá xanh dài hơn 70km, dọc đường xây dựng 8 cung, hai quán, 36 am, 72 miếu đá, 39 cầu, 12 đình đài ... thành cả một quần thể kiến trúc vĩ đại, tổng diện tích xây dựng là 160 vạn mét vuông. Quy mô rất to, tốn phí cực lớn, nói quá lên là trước đó chưa từng có.
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương





Là nơi thu hút nhiều khách du lịch khắp thế giới
Võ Đang phái, còn có tên là Võ Đang quyền hay Võ Đang Công phu, là môn phái võ thuật Trung Hoa xuất phát từ núi Võ Đang thuộc Tiêu Anh phủ, nằm giữa hai phần đất Giang Tây và Hà Nam. Sáng tổ là Trương Quân Bảo, đạo hiệu là Trương Tam Phong sống vào cuối đời nhà Nguyên và đầu đời nhà Minh.
Kể chuyện ông tổ Thái Cực Quyền
Trương Tam Phong, hay còn gọi là Trương Chân Nhân, tên lúc nhỏ là Trương Quân Bảo, tổ tiên gốc ở Long Hổ Sơn, tỉnh Giang Tây. Thuở nhỏ, ông theo học đạo Nho và đạo Lão.
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
Tượng đài ông tổ phái Võ Đang
Từ nhỏ ông đã được mẹ gửi đi học võ tại chùa Thiếu Lâm. Nhưng trong thời gian học võ Trương Tam Phong đã có một số bất đồng với đồng môn nên đã bị đuổi khỏi Thiếu Lâm. Nhờ bản tính thông minh hơn người, nên Trương Tam Phong đã sử dụng võ công của Thiếu Lâm để tạo nên 1 loại võ công mới đó là Thái Cực Thần Công danh tiếng và xây dựng nên Võ Đang.
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
Trương Tam Phong
Thái Cực Thần Công là loại võ công lấy nhu chế cương, lấy tĩnh chế động, lấy yếu thắng mạnh. Đây là loại võ công sử dụng lực đánh của đối phương vào mình để đánh trả lại. Thái Cực Thần Công được chia làm 2 loại là Thái cực kiếm và Thái cực quyền.
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
Hậu bối kế thừa phái Võ Đang
Về người đã sáng lập ra nội gia quyền Võ Đang là Trương Tam Phong thì có hai thuyết do người thời Bắc Tống (960-1127) và người đầu thời Minh (1368-1644) đặt ra. Về lai lịch Trương Tam Phong sáng tạo ra nội gia quyền cũng có hai thuyết.
Núi Võ Đang kể sự tích Thái Cực Quyền, Du lịch, Du lịch Trung Quốc, Núi Võ Đang, Trương Tam Phong, Thái Cực Quyền, Thái Hòa, Hồ Bắcm, bờ sông Hán, Đông núi Đại Ba, Trần Công Thái Cực, Dương
Lễ hội thường xuyên được tổ chức tại nơi đây
Một thuyết bảo đêm ông nằm mộng thấy thần Chân Võ truyền dạy quyền pháp, sau khi trời sáng một người giết cả trăm giác vì thế mà kỹ thuật giao đấu võ thuật nổi tiếng ở đời.
Cung Thiên Ất Chân KhánhCung Thiên Ất Chân Khánh được cho là nơi Huyền Thiên Thượng Đế tu luyện thành công và thăng thiên. Bên ngoài cung có mỏm đá khắc hình rồng dùng làm nơi thắp hương được gọi là Long đầu hương. Rất nhiều tín đồ và khách tham quan đã thắp hương ở đây, nơi mỏm đá cheo leo nhô ra khỏi vách đá đến 2,9 mét này. Bên dưới là thung lũng sâu thẩm.
Một đền thờ Đạo giáo cheo leo trên vách đáTrên đoạn đường dài 70 km từ chân núi đến đỉnh núi có đến 32 đền thờ Đạo giáo. Đó là lí do Võ Đang được mệnh danh là vùng đất của tôn giáo. Nằm gần đỉnh núi là Thái Hòa Điện, một khu đền thờ khổng lồ với mái ngói xanh liền kề nhau. Hoàng đế Vĩnh lạc đã xây dựng công trình này, mô phỏng theo kiến trúc cố cung ở Bắc Kinh.
Những ngôi nhà trên núi Võ Đang bàng bạc trong tuyết trắng mùa đông Tổ sư môn phái Võ Đang
Trương Tam Phong Trong các môn phái võ thuật ở Trung Quốc thì hai phái nổi tiếng nhất là Võ Đang và Thiếu Lâm. Một phái ở miền Nam, một phái ở miền Bắc. Một phái thuộc Đạo gia, một phái thuộc Phật giạ Nói đến Thiếu Lâm quyền không thể không nói đến Đạt Ma tổ sự Nói đến Võ Đang nội gia quyền không thể không nói đến Trương Tam Phong với hành trạng thần bí. Kỳ thực địa vị Trương Tam Phong trong lịch sử Đạo giáo còn rực rỡ hơn sự nghiệp sáng lập phái Võ Đang. Đạo giáo bắt đầu từ đời Kim và Nguyên, dần dần chia ra làm hai nhánh lớn là Chính Nhất giáo và Toàn Chân giáo, một ở phương Nam, một ở phương Bắc, đại thể họ lấy vùng nam bắc sông Giang - sông Hoài làm ranh giớị Chính Nhất giáo là tên gọi tắt các phái sùng bái quỷ thần, vẽ bùa niệm chú, đuổi ma trừ tà; còn Toàn Chân giáo chú trọng vào đạo đức tự thân và tu dưỡng hành công. Đến thời cuối Minh đầu Thanh, hai phái lại có xu thế giao lưu dung hợp với nhau nhờ sự vận động của Trương Tam Phong. Vị "ẩn tiên" tiêu diêu tự tại Trương Tam Phong là người hành tung vô định và là một đạo sĩ có phần thần bí.
Đã có đến 20 loại giả thuyết về tên tuổi, tự hiệu, quê quán của ông. So sánh những giả thiết phổ biến, chúng ta có thể biết ông có các tên Trương Thông, Trương Toàn Nhất, tên tự là Quân Thực (hay Quân Bảo), hiệu là Huyền Huyền Tử, ở ý Châu Liêu Đông (nay thuộc Tây Nam Chương Võ, Liêu Ninh) giữa đời Nguyên, Minh. Trương Tam Phong có phong tư khôi vĩ, mắt lớn tai to, râu dài tới rốn. Bất cứ thời tiết nóng hay lạnh, ông chỉ mặc một áo nạp và một nón mê, có khi ăn nhiều hết mấy đấu cơm, nhưng cũng có khi một ngày chỉ ăn một lần, hoặc mấy tháng không cần ăn. Vì không chú ý về ăn mặc nên ông được người ta gọi là "Trương lạp thác" (Trương bẩn thỉu, theo Minh sử, Phương Kỹ truyện). Theo truyền thuyết của Đạo giáo, Trương Tam Phong từng là thuộc viên của thái thú Hoa Châụ Một lần nọ, ông cùng thái thú đến Hoa Sơn bái yết đạo sĩ nổi tiếng Trần Đoàn. Trần Đoàn mời họ ngồi, bày trà và đặt một chỗ ngồi ở chỗ cao quý như có ý chờ đợi ai đó. Một lúc sau, quả nhiên có một vị đạo sĩ đến với áo bào lam, nón vải, thái độ ngạo nhiên. Trần Đoàn hết sức cung kính với vị đạo sĩ ấy, hai người nói chuyện một hồị Thái thú thấy mình bị đối xử lạnh nhạt có phần không vuị Vị đạo nhân nọ rút từ ống tay áo ra ba hột táo, một đỏ, một trắng, một xanh và nói: "Tôi đến đây vội quá không có l­ vật gì, chỉ có ba hột táo này, chúng ta chia nhau cùng ăn nhé". Rồi tự ăn hột màu đỏ, hột trắng cho Trần Đoàn, hột xanh tặng viên thái thú.
Thái thú cho rằng Đạo nhân khinh mình nên trao hột xanh ấy cho Trương Tam Phong. Trương Tam Phong ăn liền và lập tức thấy tinh thần như đổi khác, thân thể nhẹ nhàng, khoẻ mạnh hẳn lên. Đạo nhân cười lớn làm lễ­ bái biệt rồi đi mất dạng. Thái thú lấy làm lạ bèn hỏi nguyên do, Trần Đoàn đáp: - "Đạo nhân ấy là tiên ông Lã Đồng Tân đó. Ba hột táo kia là táo tiên chia ra ba loại thượng, trung, ha.. Đại nhân còn tục cốt chỉ nên ăn hột xanh. Đạo tu thân, không thể một bước lên trời được mà phải tiến theo tuần tự, dục tốc bất đạt vậy". Thái thú nghe xong lấy làm ân hận vì đã bỏ mất cơ duyên. (theo sách "Dị Lâm") Sau khi ăn được táo tiên, Trương Tam Phong đã thành người tiên đắc đạo bèn lãng du giang hồ, hành tung không định. Có lúc ông hồn nhiên tự tại cười nói giữa chợ, cầu đảo trừ hoạ cho người, có lúc lại làm nông dân, được mọi người gọi là "Chân tiên". Sau đó, Trương Lạp Thác đến núi Võ Đang ở Hồ Bắc, vào núi tu luyện, lập am ở trước Ngọc Hư cung dưới cây cao gò sâu, luyện thành "Cửu chuyển kim đan". Trương Tam Phong thường nói với người bản địa: "Núi này ngày sau đại hiển đấy". (Minh sử, Phương kỹ truyện).
Minh Thái tổ Chu Nguyên Chương rất hâm mộ ông, sai người đi tìm nhưng không gặp. Sau Minh Thành tổ Chu Lệ nhiều lần sai sứ thần đi tìm cũng đều không gặp. Tháng 2 năm Vĩnh Lạc thứ 10 (Tây lịch 1404), Thành tổ Chu Lệ gửi cho Trương Tam Phong bức thư: -ôHoàng đế kính dâng thư lên chân tiên Trương Tam Phong: Trẫm ngưỡng mộ chân tiên đã lâu, mong cầu được thân đón bậc nghi phạm, từng sai sứ bày hương án viết thư đi tìm hết danh sơn để mời đón. Đạo đức chân tiên cao cả, cao hơn vạn hữu, thể hợp với tự nhiên, thần diệu khôn lường. Tài chất của trẫm kém cỏi, đức hạnh mỏng manh mà chỉ có lòng chí thành mong gặp, suốt đêm ngày không quên. Lại kính cẩn sai sứ dâng thư cẩn trọng mời, mong chờ xe mây giá lâm để thoả lòng kính mộ mong mỏi của trẫm, Ngày 6 tháng 2 (*)ọ Lòng chí thành cung kính cuả một thiên tử với một "đạo sĩ bẩn thỉu" như thế cũng là tột cùng rồi! Sau này Thành tổ Chu Lệ phong cho Trương Tam Phong là "lão sư", "chân tiên". Minh Thế tông Chu Hậu tổng lại gia phong thêm tên hiệu "Thanh Hư nguyên diệu chân quân". Trương Tam Phong rất được người đời tôn sùng. Trước tượng của Trương Tam Phong ở Chân Tiên điện, viên gạch xanh ở dưới đất bị lõm sâu xuống bởi người ra dập đầu bái lạỵ Phương pháp sống của Trương Tam Phong - Cuối cùng ý nghĩa đời sống con người là gì? - Đời người đi tìm cái gì là tối cao Đó là những câu hỏi mà nhân loại đã đi tìm lời giải đáp suốt mấy ngàn năm quạ Nói cho cùng, bất luận là Nho gia, Đạo gia, Phật gia hay Cơ Đốc giáo, Hồi giáo cũng chỉ là tìm câu giải đáp cho "kiếp người" ấy thôị Đạo gia Trương Tam Phong cũng có câu giải đáp của riêng mình. Sinh hoạt vật chất của Trương Tam Phong thấp đến độ cuối cùng, một năm bốn mùa ông chỉ có một áo nạp, một nón mê, mặc không đủ ấm, ăn không đủ no, bẩn thỉu như một "tiên sinh ăn mày". Trong con mắt người đời, Trương lạp thác như vậy là khổ lắm, nhưng trong lòng ông cảm thấy vô cùng khoái hoạt, vô cùng tự tại và nhờ vậy, vô cùng trường thọ! Chỉ cần ông gặp Thái tổ hoặc Thành tổ một lần thì đã có đủ hết vinh hoa phú quý, nhưng Trương Tam Phong coi quyền thế như cỏ rác, tiền của như đất cát, ông từ chối không gặp, mặc lời mời khẩn khoản của hoàng đế. Trương Tam Phong chủ trương cuộc đời là sống theo ý thích của mình, không bị câu thúc bởi bất kỳ cái gì. Thậm chí ông còn chẳng để ý đến các... giới luật của đạo môn nữạ Ông chỉ cầu được tiêu diêu tự tại, điều ấy phản ánh trong khá nhiều bài thơ tương truyền của ông như:
- 'Khoái khoái khoái, hồng trần ngoại Nhàn nhàn nhàn, tự vân gian Diệu diệu diệu, tùng nhai nhất thanh khiếu Lai lai lai, Bồng lai đảo hoa khaị

Tạm dịch:
- 'Khoái khoái khoái, ngoài cõi trần Nhàn nhàn nhàn, giữa mây vần Diệu diệu diệu, hú một tiếng non vào núi Đến đến đến, đảo Bồng Lai hoa xuân.
Sáng tạo đạo phái Võ Đang và Nội gia quyền Núi Võ Đang ở Hồ Bắc có khí thế hùng vĩ, từ xưa đã được xưng tụng là "Thái Nhạc" và "Thiên hạ danh sơn", trở thành một thắng địa của Đạo giáo với những đạo gia nổi tiếng như đời Chu có Doãn Hỉ, đời Hán có Âm Trường Sinh, đời Tấn có Tạ Sung, đời Đường có Lã Đồng Tân, đời Tống có Trần Đoàn, đời Nguyên có Trương Tông Thanh đều tu luyện ở đó. Từ đời Đường, nơi đó bắt đầu xây dựng đạo quán. Đời Tống, đời Nguyên đều xây dựng thêm. Đến cuối đời Nguyên, các đạo quán ấy đa số bị huỷ hoại bởi binh loạn liên miên. Đến đời Minh, Thành tổ mới cho xây dựng đại quy mô các quần thể cungquán khiến nơi đây thành danh sơn đạo giáo do Minh Thành tổ quá sùng bái Trương Tam Phong. Núi Võ Đang là đại bản doanh của Trương Tam Phong tu luyện và truyền đạo, ông vào núi Võ Đang rồi nhưng chưa công khai tự lập môn phái, chỉ lấy danh nghĩa là đạo gia du phương mà thu nhận đệ tử. Sau niên hiệu Vĩnh Lạc, các đạo sĩ ở núi Võ Đang đều thờ Trương Tam Phong là tổ sư phái Võ Đang (theo "Võ Đang đạo giáo sử lược"). Võ Đang phái của Trương Tam Phong có nhiều điểm đặc biệt. Một là thờ bái Chân Võ Đại đế, coi Chân Võ đại đế là tổ sự Hai là coi trọng tu luyện "nội đan". Phái Võ Đang thuộc phái thanh tu, coi trọng tu luyện nội đan, đối lập với phái "ngoại đan". Ngoại đan là điều chế dược thảo bằng lô đỉnh để chế tạo thành thuốc "trường sinh bất tử" (tức kim đan). Sau các đạo sĩ dùng phương thuật ấy phát triển thêm, đem thân thể chính mình ra làm "lô đỉnh" (lò nấu), dùng thể chất "tinh" và "khí" của mình làm dược liệu, họ gọi là khiến cho "tinh, khí, thần" ngưng tụ kết thành "Thánh thai", đó gọi là "Nội đan". Ba là tập luyện kỹ thuật Nội gia quyền của Võ Đang. Bốn là chủ trương tam giáo hợp nhất. Không ít sách vở đã chép, Nội gia quyền là do Trương Tam Phong sáng lập, theo truyền thuyết là do ông đêm nằm mộng thấy Chân Võ đại đế truyền dạy cho môn quyền pháp ấy rồi sáng tạo ra Võ Đang phái Nội gia quyền, chuyên về nội công. Cuối đời Minh có Hoàng Tông Hy viết "Vương Trưng Nam mộ chí minh" nói rằng:
- "Sở dĩ gọi là Nội gia vì lấy tĩnh chế động, kẻ sử dụng ứng theo tay mà phát ra để phân biệt với nội gia của Thiếu Lâm, đó bắt đầu từ Trương Tam Phong".
Các triết gia Trung Quốc trong vòng hơn 2 ngàn năm không ngừng tìm hiểu sự khởi nguyên của trời đất, họ đã đề xuất ra quan điểm vạn vật nhất thể và mọi biến hoá của thế giới đều do hai khí "Âm" và "Dương" kết hợp, họ cho rằng thiên biến vạn hóa đều do 2 quẻ "Càn" và "Khôn" mà rạ Trương Tam Phong kế thừa quan điểm ấy, ngay đến tên "Tam Phong" của ông theo tự hình cũng có liên quan tới "Càn" và "Khôn". Trong "Thái cực quyền luận", ông cũng kết hợp các triết lý Âm Dương, Bát quái, Ngũ hành. Trương Tam Phong cho rằng tập luyện Nội gia quyền chủ yếu là để dưỡng tâm định tính, tụ khí thu thần. Cũng giống như Thiếu Lâm quyền, Nội gia quyền không truyền cho người ngoài môn phái, đến nay truyền thống ấy vẫn còn. Võ Đang do Trương Tam Phong sáng lập, sau này dần dần được sáp nhập vào Toàn Chân đạo, người đời sau thu thập các tác phẩm của ông thành bộ "Trương Tam Phong toàn tập".
(Theo "Trung Quốc đạo giáo chư thần")

Một số hình ảnh Núi Võ Đang






















Cảnh sắc hùng vĩ của núi Võ Đang đủ mê hoặc mọi du khách.
Võ Đang được UNESCO xếp hạng là Di sản Thế giới năm 1994
Tổ hợp đền miếu ở Võ Đang chủ yếu được xây dựng theo lối kiến trúc thời nhà Nguyên, Minh, Thanh.
Ngọn núi chính của Võ Đang cao 1.612 mét với phong cảnh rất hùng vĩ, nên thơ và những đền miếu cổ kính.


Nằm ở phía nam thành phố Thập Yển, tỉnh Hồ Bắc, Võ Đang là một dãy núi nhỏ còn được gọi là Thái Hòa nổi tiếng có cảnh sắc đẹp như chốn thần tiên.


Do sở hữu cảnh sắc hùng vĩ, thơ mộng, núi Võ Đang là nơi lý tưởng để sống ẩn dật và tu luyện.


Do đó, Võ Đang được coi là một trong những cái nôi võ thuật của Đạo giáo với Thái Cực quyền và Bát Quái chưởng được phát triển từ thế kỷ 13.



Đạo giáo ở núi Võ Đang thịnh vượng nhất vào thời Minh.
Danh lam thắng cảnh này là đất thánh của Đạo giáo - tôn giáo bản địa của Trung Quốc.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét