Một trận đấu căng thẳng, nhiều cung bậc cảm xúc xứng đáng là trận thư hùng giữa hai kỳ phùng địch thủ. Đội VN đã vô địch nhờ thắng 2-1 trên sân nhà và 3-2 trên sân khách. Rất thuyết phục!
Trận đấu diễn ra theo một kịch bản không tưởng. Phút thứ 7 Tuấn Hải ghi bàn rất đẹp. Tôi sẽ phân tích bàn thắng này sau. Đội Thailand dâng lên gỡ bàn, tạo sức ép liên tục. Cầu thủ ít kinh nghiệm thi đấu quốc tế nhất là Ngọc Tân đã mắc lỗi, chuyền bóng vào chân tiền đạo đối phương và anh này lập tức trừng phạt, sút xa hiểm hóc, gỡ hoà 1-1 cho đội nhà.
Phút 34, Xuân Son bứt tốc, cố quá sức và bị chấn thương, Tiến Linh vào thay.
Hiệp 2 Thailand ghi bàn thứ hai một cách vô cùng bẩn bựa. Đình Triệu chủ động ném bóng ra ngoài biên do có cầu thủ bị chấn thương, theo thông lệ đội Thailand phải trả lại bóng cho đội VN nhưng họ đã chuyền nhau và ghi bàn. Đội VN ngỡ ngàng, tranh cãi rất lâu nhưng trọng tài vẫn công nhận bàn thắng cho đội Thailand vì đội Thái chơi đúng luật, trừ luật fair play.
Ngay sau đó đội Việt Nam như bị chọc tức, vùng lên tấn công và đội Thailand bị nghiệp quật nhãn tiền. Tiền vệ đội Thailand đốn ngã liên tục hai cầu thủ VN. Trọng tài không do dự, thân ái tặng anh ta chiếc thẻ vàng thứ hai làm anh này buồn bã rời sân, cúi đầu xin lỗi gần năm vạn khán giả nhà, nhận thức được Thailand đã rơi vào thế khó.
Chỉ vài phút sau, đội VN dâng lên tấn công, bắt đội Thailand phạm sai lầm, hậu vệ Thailand đá phản lưới nhà trong nỗ lực phá bóng.
Những phút cuối của 15 phút bù giờ hiệp hai, ta được thêm một bàn thắng khi thủ môn Thailand dâng cao tham gia tấn công. Hai Long nhận đường chuyền từ Quang Hải, bình tĩnh đi qua hậu vệ đối phương, từ giữa sân sút bóng vào lưới trống Thailand. Bóng từ từ đi vào lưới như chọc tức đội Thailand và cả cầu trường, trừ những người có quốc tịch VN trên sân và hàng triệu người xem truyền hình đang vỡ oà sung sướng.
Tôi mỏi tay rồi, mai viết tiếp.
Tiếc cho Xuân Son bị chấn thương. Nhưng cũng cho ta câu trả lời nếu không có anh ấy thì đội VN có thể chơi sòng phẳng với Thailand hay không?
HIỆP 2 CỦA BÀI VIẾT TỐI QUA
Trước tiên tôi xin cảm ơn hơn 1200 bạn đã like và thả tim bài THAILAND BỊ QUẢ BÁO tôi viết tối qua ngay sau trận ta thắng chung kết lượt về trên sân của người Thái. Điều đó động viên tôi tiếp tục chia sẻ những ý kiến về bóng đá của mình trong tương lai để phục vụ các bạn.
Bài đó tôi phân tích người Thái bị nghiệp quật ra sao trong trận chung kết, bài này tôi sẽ viết về việc họ bị nghiệp quật ra sao trong CẢ GIẢI ĐẤU gồm 8 trận, trung bình hơn 3 ngày một trận, khốc liệt hơn rất nhiều các giải đấu khác. Nói một cách khác là phân tích nguyên nhân thắng lợi của đội VN và thất bại của đội Thailand.
Giải đấu, để lên ngôi vô địch, ta cần giải quyết các bài toán về kỹ thuật, chiến thuật và chiến lược. Phải phân bổ sức ra sao, làm công tác tâm lý cho từng cầu thủ và cả đội thế nào.
1. Về kỹ thuật, HLV trưởng đội tuyển tài giỏi đến mấy cũng không thể nâng cấp cho cầu thủ trong vòng vài tuần tập trung đội tuyển. Kỹ thuật, kỹ năng của cầu thủ là công việc của các HLV đào tạo trẻ và HLV các câu lạc bộ. Thailand là đội bóng, bên cạnh thể hình tốt (4 Thái kiều nhập tịch), là đội có kỹ thuật cá nhân tốt nhất giải. Họ chơi mượt, phối hợp gắn bó nhịp nhàng, dứt điểm tốt. Có thể nói đội VN thua Thailand 0-1 về kỹ thuật bóng đá, thua cả các tiểu xảo, đánh kín, phạm lỗi chiến thuật.
2. Về chiến thuật. Các BLV thường hiểu chiến thuật là sơ đồ bố trí đội hình, 4+3+3, hay 5+3+2 v. v. và các biến thể của nó. Bóng đá hiện đại không cứng nhắc theo một sơ đồ chiến thuật nào cụ thể. Tuỳ thời điểm và tình huống hậu vệ có thể dâng cao tham gia tấn công và tiền đạo nhiều khi lui về hỗ trợ phòng ngự.
Phải hiểu chiến thuật là phòng ngự tích cực hay tấn công áp đặt. Trong một trận đấu, tuỳ tình huống có lúc phải phòng ngự có lúc lại nên tấn công.
Sai lầm chiến thuật của đội Thailand là nặng về tấn công, lỏng lẻo phòng thủ. Có thể vì họ mạnh hơn các đội khác, cho Singapore dẫn trước 2 bàn họ vẫn lội ngược dòng thắng lại 4-2. Họ cũng bị Campuchia ghi bàn trước, trận bán kết một bị Philippines thắng 2-1, lượt về vẫn thắng lại như thường.
Trong khi đó, đội VN vừa qua cơn khủng hoảng dưới thời ông Troussier, người hâm mộ và chính các cầu thủ đã mất niềm tin vào đội tuyển quốc gia. Ông Kim Sang Sic đã áp dụng chiến thuật dùng hiệp 1 để chạy rô đa đội hình luôn bị xoay tua, hiệp 2 mới ra đòn quyết định. Nhiều người chê ông ấy, chê đội VN đá hiệp 1 lúng túng, chán ngắt, vất vả mới thắng được Lào, Indonesia rồi hoà may mắn với Philippines.
Với đội bóng đang trong tình trạng suy nhược sau thời Troussier như đội VN, ông Kim áp dụng chiến thuật vừa chạy vừa xếp hàng. Và đó là chiến thuật đúng, ai chê kệ họ, miễn là vào được chung kết.
Cách đây hai hôm tôi có còm trong nhà GS Trần Ngọc Vương rằng “các trận trước chung kết hiệp một đội VN xay lúa giã gạo, hiệp hai mới nấu cơm” là vậy.
3. Về chiến lược
Đội vô địch là đội thắng trận cuối cùng chứ không phải thắng đẹp ở vòng bảng và thua trận chung kết. Đội Thailand thắng giòn giã Đông Timo mười bàn trận ra quân chẳng để làm gì mà còn phản tác dụng. Thắng dễ 4 trận ở vòng bảng, ông HLV đội Thái ngạo nghễ tuyên bố sẽ thắng tất cả 8 trận! Nói trước bước bước không qua. Các cầu thủ Thái ngạo mạn, kinh thường đối phương (họ hỏi Xuân Son là ai, đội VN có sợ chúng tôi không khi trả lời báo chí trước hai trận chung kết).
Ông HLV đội Thailand đã làm hỏng tâm lý đội Thailand. Khi tâm lý đã hỏng, gặp đội VN tuy kém hơn nhưng kiên cường và khôn ngoan hơn, người Thái bị mất kiểm soát, đá láo, chơi không fairplay và thua nhục nhã.
Ngược lại đội VN khiêm tốn, biết người biết ta, không ồn ào, cố gắng giải quyết từng trận một. Chiến thuật xoay tua của ông Kim ban đầu bị một số người không hiểu, chê bai.
Xoay tua để dưỡng sức cầu thủ. Không thể dấu bài sau 3-4 trận đấu, HLV các đội khác đâu phải gà mờ. Ông Kim còn GIẤU NGƯỜI. Ông nhốt con mãnh hổ Tuấn Hải trong chuồng, đến trận quyết tử mới tung anh ta ra sân. Đội Thailand không có điều kiện nghiên cứu Tuấn Hải nên chưa có đối sách và anh ta đã ghi bàn tuyệt đẹp ngay ở phút thứ 7 của trận đấu làm mọi toan tính, kế hoạch của ông HLV người Nhật đổ vỡ.
Cú đòn bất ngờ còn ở chỗ ai cũng nghĩ đội VN đang dẫn một bàn sau trận lượt đi sẽ chơi phòng ngự để bảo toàn lợi thế, dẫu có hòa đi nữa cũng lên ngôi vô địch. Nhưng không, ngay những phút đầu trận, trên sân đối phương gần năm vạn người Thái đang hò reo ủng hộ đội nhà, đội VN đã tổ chức tấn công, không sợ bố con thằng nào như thằng cháu tôi bình luận khi ngồi xem cùng ông. Thế mới thấy ông Kim rất giỏi.
4. Về công tác tâm lý đội bóng.
Như trên đã viết, trái ngược với đội Thailand bị hỏng tâm lý, kiêu ngạo, ông Kim xây dựng đội VN không tự ty, phải tự tin nhưng không khinh thường đối phương. Phải thấy mình còn nhiều nhược điểm cần phải khắc phục, phải nỗ lực và đoàn kết hơn nữa.
Tóm lại, theo 4 tiêu chí trên đội VN thắng Thailand 3-1, vô địch là chuẩn không cần chỉnh.
Các BLV trên đài cứ nhắc đi nhắc lại nào là lòng yêu nước, nào là tinh thần dân tộc. Điều đó không sai, nhưng nói nhiều thành sáo ngữ.
Tinh thần dân tộc VN, một dân tộc mấy ngàn năm từng thắng quân xâm lược hùng mạnh hơn mình, là biết đoàn kết, lấy yếu đánh mạnh, khôn ngoan có chiến lược và sách lược đúng đắn.
Bài viết khá dài, cảm ơn các bạn đã chịu khó đọc. Lão Hâm tôi già rồi, đêm qua không dám đi bão, đành đi bão trên bàn phím vậy.
Cử ông cháu ngoại đích tôn đi bão thay ông:
Nhìn bóng từ từ đi vào lưới như thế này mới sướng:
See insights
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét