XIN CHÀO VÀ CẢM ƠN CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI BLOGSPOT.COM CỦA LUU VAN CHUONG

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2025

TƯ BẢN THÂN HỮU VÀ HÔN NHÂN CẬN HUYẾT.


GÁI GOÁ NHIẾP CHÍNH TRIỀU ĐÌNH, NGOẠI THÍCH QUYỀN KHUYNH THIÊN HẠ. NHÂN QUẢ CỦA TƯ BẢN THÂN HỮU VÀ HÔN NHÂN CẬN HUYẾT.

Quyền lực giữ bền nhờ chính tâm,
Minh quang soi tỏ những sai lầm.
Khi sân sau hóa thành tiền sảnh,
Liêm chính rời đi giữa cõi trần.
Thân hữu kết vòng như cận huyết,
Quyền mang dị dạng bởi thân quen.
Cửa quan mở lối cho phe cánh,
Thể chế hao mòn tự thuở lên.
Chức trọng không vì người có đức,
Danh đề đâu bởi kẻ tài năng.
Chỗ ngồi để trống cho hiền sĩ,
Mà kẻ thân quen bước cợt nhăng.
Khổng Tử từng khuyên nên biết mộc,
Chỗ cong chỗ thẳng phải xem tường.
Dân quý – xã tắc còn đứng vững,
Quân vương khinh nhẹ để dân thương.
Nước chảy lệch dòng do sân hậu,
Lợi quyền nghiêng ngả bởi thân nhà.
Cán bộ thành nô cho kẻ chống,
Công tâm lùi bước ngậm buốt xa.
Hôn nhân cận huyết sinh suy giống,
Chính trị thân quen mục thể tàn.
Một mạch quyền uy thành lệch lạc,
Tổ chức mỏi mòn bởi cánh gian.
Tuyển chọn đảo chiều theo “tiền – hậu”,
Trí tuệ lùi thầm giữa quắt queo.
Cong gốc trồng nên cây méo mãi,
Thế hệ nối đời vẫn oằn theo.
Đạo đức công vụ dần tha hóa,
Lợi nhóm chen vào chiếm chốn công.
Cán bộ quên dân – quên nghĩa nước,
Tín lòng công chúng rớt không trông.
Phản biện nghẹn lời trong cửa hẹp,
Người ngay lặng lẽ né bon chen.
Bộ máy tù đọng như ao nước,
Không gió chuyển mình rêu bám lên.
Tư duy tiểu nông còn quấn quýt,
Một người làm chức cả họ vui.
Tình nghĩa lấn nguyên tắc pháp lý,
Từ đó mầm sai trái đâm chồi.
Kiểm soát quyền uy còn lỏng lẻo,
Cửa khép nghe vang tiếng của nhà.
Bổ nhiệm thiếu nhìn từ độc lập,
Cửa thân thay cửa phép sa đà.
Tập thể nhiều nơi quen thỏa hiệp,
Im lặng bao che nén bất bình.
Nể mặt cấp trên – dung cấp dưới,
Kỷ cương rạn vỡ giữa vô hình.
Văn hóa làng quê mang bóng cũ,
“Máu đào – nước lã” nhập cửa quan.
Trọng nghĩa hơn lý thành thói tật,
Niềm tin cá thể lấn tiêu toàn.
Ơn nghĩa quân thần thời cổ trỗi,
Dễ hóa thân quen giữa chốn thời.
Ân tình không ánh soi pháp lý,
Biến thành bao che dưới tiếng mời.
Muốn trị thân quen – cần thể chế,
Khuôn pháp đi kèm với tấm lòng.
Nghĩa tình đặt giữa khuôn liêm chính,
Mới giữ công tâm chẳng đục dòng.
Minh bạch quy trình trong bổ nhiệm,
Không cho ai nắm quyền sinh – diệt.
Giám sát nhân dân làm gương sáng,
Thể chế trong lành bền mạch viết.
Cạnh tranh công bằng trong tuyển dụng,
Dựa thực tài – phẩm chất – công lao.
Đúng chỗ – đúng người như chọn gỗ,
Cột nhà ngay thẳng chẳng xiêu cào.
Người đứng đầu phải mang trách nhiệm,
Sân sau phát hiện – chịu tội liền.
Miễn nhiệm kịp thời như cắt ung,
Giữ cho thân thể vẫn an nhiên.
Bồi dưỡng đạo đức nơi công vụ,
Cán bộ vì dân chẳng ngại gian.
Phục vụ nước nhà quên tư lợi,
Một lòng thanh sạch giữa nhân gian.
Chính trị thân quen như giống bệnh,
Cận huyết luân hồi hóa quái thai.
Sức sống thể chế dần tan rã,
Niềm tin dân chúng lỡ một phai.
Muốn trị tận nguồn cần quyết liệt,
Thanh lọc môi trường chốn chính quyền.
Khôi phục liêm minh và chính nghĩa,
Cho dân vững dạ giữa bình yên.
Bộ máy vì dân – do dân lập,
Mạch máu trong lành giữ thịnh hưng.
Khi kẻ ngay chẳng sợ người dối,
Quốc gia bền vững đến muôn từng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét