Lão
tử là một người thông minh và tài giỏi. Bữa đó nghe tin sư phụ là
Thương Dung bị bệnh nặng, Lão Tử đến thăm và mời sư phụ ăn chút gì để
chống lại bệnh tật hiểm nghèo. Nhân lúc sư phụ tỉnh, Lão Tử xin sư phụ
cho ý kiến dạy bảo thêm cho đệ tử. Thương Dung thấy Lão Tử không những thông mình mà còn ham học, suy nghĩ sâu sắc nên đã mở rộng miệng cho lão tử xem và hỏi:
- Lưỡi của ta còn không?
- Thưa sư phụ, Lưỡi của sư phụ còn ạ!
- Thế răng của ta còn không?
- Thưa sư phụ không còn ạ!
- Con có biết ta hỏi con vấn đề này có thâm ý gì không?
- Lão Tử trả lời:
Thưa sư phụ, sư phụ về già rất thọ, sỡ dĩ cái lưỡi còn vì cái lưỡi mềm.
còn răng rụng hết là vì nó cứng. Thưa sư phụ, có phải thế không ạ?
Thương
Dung nghe Lão tử trả lời vậy vui vẻ nói: Đúng! lý giải của trò hoàn
toàn chính xác. Lưỡi vì mềm mà còn được lâu, răng vì cứng nên rụng hết.
Đạo lý này không chỉ đúng với răng và lưỡi mà mọi việc trong thiên hạ
đều như thế cả!
Thời nay có người cho rằng:
Nói đến ''răng và lưỡi'' là nói đến cương và nhu. Câu nói vì cương nên
răng rụng trước, lưỡi nhu nên vẫn còn là một câu dạy ứng xử theo triết
lý Phương đông nhưng không hoàn toàn đúng trong mọi trường hợp.
Có người lại bàn rằng:
Răng rụng về già, báo hiệu bạn đang sắp kề miệng lỗ (khi đó lưỡi cũng
chẳng còn). Từ lúc răng rụng đến khi xuống lỗ, lưỡi ráng nỗ lực làm việc
hộ răng nhé ! Còn cái dạ dày nữa chứ, nó lại hồi hộp mỗi lần thức ăn
chảy xuống từ miệng vì nó biết răng đã không còn. Lưỡi mà không còn răng
thì lưỡi khổ lắm. Thế nên tạo hóa mới để cho răng nằm ngoài che lưỡi
(răng ôm lưỡi, lưỡi cù răng (nịnh răng))
Phải chăng ? Răng và lưỡi vừa có quan hệ biện chứng và vừa có quan hệ hữu cơ
Biện chứng “Vừa thống nhất-Vừa đối lập”
Thống nhất:
Cùng phối hợp để chế biến thức ăn phục vụ cho bộ máy tiêu hoá “Răng xé,
cắn, nhai còn Lưỡi thì nhào trộn đẩy, đưa thức ăn đến cho Răng làm
việc”
Đối lập:
Răng làm việc nhiều, Lưỡi làm việc ít. Răng làm việc nặng lưỡi làm việc
nhẹ. Răng chịu sương gió, Lưỡi ở phòng the. Răng mà nhai kỹ, Lưỡi khỏi
cần làm việc, Răng rình cắn lưỡi nhưng không bao giờ cắn trúng, Lưỡi
luôn nịnh và mơn trớn răng, Răng tấn công trực diện, Lưỡi đánh lén sau
lưng răng. Sinh thời Lưỡi ra đời sớm để hưởng thụ sữa mẹ, khi mẹ hết sữa
mới sinh ra Răng để làm việc, Nhìn chung Răng ra đời đúng lúc và rụng
cũng rất đúng thời, nếu lưỡi lười răng rụng sớm, nếu lưỡi siêng răng
rụng muộn hơn. Khi Răn cắn, xé lưỡi trốn biệt, khi răng nhai (đã có
thành quả) Lưỡi phối hợp nhào trộn, khi thành công Lưỡi xoa, mơn trớn và
đấm bóp cho Răng. Răng rụng lưỡi vất vả vì phải làm thêm cả phần việc
của Răng..........(sự trả giá của lưỡi)
Hữu cơ:
Hỗ trợ nhau cùng phát triển và hoàn thành nhiệm vụ. Lưỡi nịnh người mua
thức ăn mềm để răng đỡ khổ, Răng phấn đấu nhai kỹ để lưỡi được nhàn rỗi
hơn.
Tóm
lại suy rộng ra răng và lưỡi cũng giống như Cương và Nhu, Trung thần và
Gian thần, Quan Võ và Quan Văn, Quân sự và Chính trị, Cống hiến và
hưởng thụ, và nhiều nhiều nữa........
Yên Hà at 08/16/2009 11:01 am comment
hic,
vậy là dưới điểm trung bình mất rồi. Dạ, cháu sẽ tiếp thu các góp ý của
chú và chỉnh sữa lại. Nhưng chắc không khá hơn mấy đâu chú. Từ đầu cháu
cũng nói là cháu không hài lòng mà. 5 người nhưng hình phần lớn là có 4
người trong hình vì có một người phải bấm máy mà chú. nhưng nếu chú xem
kỹ các tấm hình thì sẽ thấy đủ 5 thành viên ấy ạ.
Yên Hà at 08/15/2009 09:18 am comment
chú ơi, chú post bài dự thi rồi nhưng thấy tệ quá, cháu buồn, cũng chẳng biết sửa như thế nào.
Luu Van Chuong at 08/15/2009 04:31 pm reply
Bài
viết điểm đến mùa hè 2009 của các blogger có thể viết theo nhiều cách
(Quảng cáo, tản văn, tự sự xen quảng cáo, tự sự, ghi chép, tuỳ bút,...)
Mục đích để giới thiệu cho mọi người biết điểm mà đến. Hình như cháu đã
chọn thể loại Tự sự xen quảng cáo. Nội dung bài viết đạt yêu cầu nhưng
bố cục bài chưa rõ ràng, còn vi phạm nhiều lỗi sơ đẳng. Ví dụ dùng
...quá nhiều (trong một bài chỉ dùng ...một lần thôi. Chấm, phẩy cũng
đang còn tuỳ tiện (chấm, phẩy rồi mới đánh dấu cách mới đúng văn phạm).
Hình ảnh đưa lên quá nhiều, chỉ nên đưa một vài hình đại diện thôi (đưa
cảnh vật của điểm đến là chính, người là phụ), cháu bảo 5 người đi
picnic nhưng xem hình chỉ thấy có 4 bạn thôi làm cho người đọc khõ
chịu,. Phần giới thiệu điểm đến phải logic và hấp dẫn, giới thiệu điểm
ưu nhưng cũng nên cảnh báo khách điểm nhược của điểm đến để du khách
hiểu hết được và chuẩn bị chu đáo cho chuyến đi. Theo chú chúa nên viết
lại (không ảnh hưởng đến bình luận của mọi người đâu mà sợ-Đảm bảo vẫn
giữ được các bình luận cũ)
Yên Hà at 08/15/2009 09:09 am comment
Thuở
tớ sinh ra chú chửa sinh Tớ sinh ra trước tớ là anh Cay đắng ngọt bùi
cùng cam chịu Cớ sao chú lại nỡ cắn anh. (mỗi chữ thưởng một lạng vàng
nhưng phải chịu đánh một trượng ... vì cái tội nói xỏ nói xiên).
Luu Van Chuong at 08/15/2009 09:14 am reply
Chú
còn nhớ thằng con chú khi mới 1,5 tuổi, mới bập bẹ biết nói, nó nói với
chú rằng: Bố ơi sao cái tay cho cái răng ăn thịt mà cái răng lại cắn
cái tay" Chú không trả lời nhưng nghĩ lại thấy rất hay.... Chúc Cháu một
ngày bình an
Yên Hà at 08/14/2009 08:11 pm comment
"
Răng rình cắn lưỡi nhưng không bao giờ cắn trúng"??? cháu từng nghe:
"răng lưỡi cắn nhau cũng vì ngôi vị" cương và nhu - khôn khéo hay là xảo
quyệt? ôi thôi ... cháu học Bác câu này vậy: "dĩ bất biến ứng vạn biến"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét